hōng xiǎng
tān xiǎng
yìng xiǎng
huí xiǎng
xī xiǎng
miào xiǎng
kēng xiǎng
fēng xiǎng
zhuī xiǎng
fàn xiǎng
lì xiǎng
xiāo xiǎng
āi xiǎng
jí xiǎng
shuò xiǎng
jiāo xiǎng
sì xiǎng
gēng xiǎng
xíng xiǎng
qiè xiǎng
lì xiǎng
chén xiǎng
kōng xiǎng
bēi xiǎng
jìng xiǎng
gǔ xiǎng
nuò xiǎng
wén xiǎng
bào xiǎng
xì xiǎng
zhà xiǎng
tóng xiǎng
tuí xiǎng
liú xiǎng
qióng xiǎng
chóng xiǎng
cuì xiǎng
gē xiǎng
zhēn xiǎng
jiāo xiǎng
zhèn xiǎng
míng xiǎng
jí xiǎng
xī xiǎng
léi xiǎng
bàn xiǎng
dùn xiǎng
juàn xiǎng
fēi xiǎng
yǐng xiǎng
fàn xiǎng
qīng xiǎng
shuāng xiǎng
qí xiǎng
chí xiǎng
gǔ xiǎng
hú xiǎng
zuò xiǎng
shī xiǎng
guǎn xiǎng
xī xiǎng
tuí xiǎng
fán xiǎng
guài xiǎng
shēng xiǎng
jiā xiǎng
bì xiǎng
jiē xiǎng
xuān xiǎng
jì xiǎng
yú xiǎng
fǎn xiǎng
bǎi xiǎng
pào xiǎng
fú xiǎng
fán xiǎng
fāng xiǎng
yīn xiǎng
jī xiǎng
hū xiǎng
pèng xiǎng
duàn xiǎng
yín xiǎng
shān xiǎng
jù xiǎng
⒈ 倏忽,奄忽。
引《文选·左思〈蜀都赋〉》:“毛群陆离,羽族纷泊,翕响挥霍,中网林薄。”
刘逵注:“翕响挥霍,奄忽之间也。”
一说,沸乱貌。 吕延济注:“纷泊,飞扬也。翕响挥霍,沸乱貌。皆著网於林薄之间。”
⒉ 音响和谐。
引《文选·嵇康<琴赋>》:“纷纶翕响,冠众艺兮。”
吕向注:“纷纶翕响,声繁美貌。”
唐段成式《酉阳杂俎续集·支诺皋下》:“适听郎君琴声,奇音翕响,心感怀嘆,不觉来此。”
时间极短的样子。
翕xī(1)(形)和顺。(2)(动)收敛:~张。
响读音:xiǎng响(1)本义:(名)回声。~应|影~。(2)(动)发出声音:铃声~了。(3)(动)使发出声音:~枪|~锣。(4)(形)响亮:号声真~。(5)(名)声音:声~|~动。