gù xí
niǔ xí
diào xí
chuàn xí
cháng xí
xián xí
è xí
yǎn xí
jìn xí
fàng xí
ài xí
huá xí
dān xí
xī xí
sòng xí
guàn xí
jié xí
shú xí
chóng xí
wēn xí
guàn xí
dǔ xí
sú xí
jiǔ xí
tǎo xí
xíng xí
liàn xí
pǐ xí
gōng xí
yè xí
xī xí
xiāng xí
xīn xí
bó xí
fēng xí
xué xí
jiǎng xí
àn xí
mù xí
zūn xí
zì xí
shí xí
guàn xí
shí xí
qǐ xí
chén xí
lòu xí
chéng xí
xī xí
yán xí
yǎn xí
gù xí
jiù xí
xìng xí
qì xí
bì xí
mò xí
jī xí
xiū xí
liàn xí
chuán xí
chǒng xí
fǎng xí
yīn xí
xián xí
zhí xí
yuán xí
bǔ xí
cāo xí
bà xí
ān xí
gù xí
biàn xí
jiàn xí
mó xí
guì xí
bì xí
lóng xí
mó xí
gù xí
jiū xí
kè xí
bì xí
lì xí
ān xí
dǎo xí
háo xí
fěng xí
fù xí
mí xí
shàn xí
mó xí
yán xí
xī xí
fú xí
xiǎo xí
⒈ 威盛貌。
引汉蔡邕《释诲》:“隆贵翕习,积富无崖。据巧蹈机,以忘其危。”
《文选·左思<蜀都赋>》:“藏鏹巨万,釽摫兼呈,亦以财雄,翕习边城。”
吕延济注:“翕习,威盛貌。言其雄富所致威盛,及於边城。”
唐刘希夷《将军行》:“献凯归京都,军容何翕习。”
《新唐书·李昭德传》:“声威翕习,天下杜口。”
⒉ 风吹拂貌。
引汉马融《广成颂》:“翕习春风,含津吐荣。”
⒊ 迅急貌。
引《文选·张华<鹪鹩赋>》:“飞不飘颺,翔不翕习。”
李周翰注:“翕习,急疾貌。”
⒋ 和谐。
引《文选·左思<吴都赋>》:“荆艷楚舞, 吴愉越吟,翕习容裔,靡靡愔愔。”
刘逵注:“翕习容裔,音乐之状。”
⒌ 会聚。
引《晋书·傅咸传》:“比四造诣,及经过尊门,冠盖车马,填塞街衢,此之翕习,既宜弭息。”
《资治通鉴·晋惠帝元康元年》引此文, 胡三省注曰:“翕,众也,合也。习,重也,因也,仍也。言众人翕合,相因而至也。”
唐綦毋潜《题栖霞寺》诗:“龙蛇争翕习,神鬼皆密护。”
⒍ 犹翕然。
引唐沉既济《枕中记》:“时望清重,群情翕习。”
元李治《<元遗山诗笺注>序例》:“白则王公趋风,列岳结轨,群贤翕习,如鸟归凤。”
⒎ 亲狎。
引《晋书·阎缵传》:“贾謐小儿,恃宠恣睢,而浅中弱植之徒,更相翕习。”
威盛的样子。
翕xī(1)(形)和顺。(2)(动)收敛:~张。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。