hōng yǐn
hōng dòng
hōng chuán
hōng rǎng
hōng gǎn
hōng liè
hōng fā
hōng zhà
hōng qǐ
hōng yǐn
hōng hōng
hōng guò
hōng pào
hōng rán
hōng xiǎng
hōng tíng
hōng hōng
hōng jī
hōng hǒng
hōng yìng
hōng dòu
hōng kē
hōng tiān
hōng téng
hōng jià
hōng zhèn
hōng míng
hōng léi
hōng lōng
hōng dǔ
hōng gé
hōng kēng
hōng dòu
hōng huī
hōng zuì
hōng dǎ
hōng shā
hōng dì
hōng xiào
hōng xuán
hōng huáng
wén xiǎng
jiā xiǎng
zhà xiǎng
shī xiǎng
fǎn xiǎng
tān xiǎng
fāng xiǎng
jiē xiǎng
jì xiǎng
tuí xiǎng
zuò xiǎng
xuān xiǎng
qí xiǎng
sì xiǎng
huí xiǎng
fàn xiǎng
dùn xiǎng
gē xiǎng
lì xiǎng
fēng xiǎng
guài xiǎng
bàn xiǎng
fàn xiǎng
gǔ xiǎng
bì xiǎng
xī xiǎng
fán xiǎng
shān xiǎng
zhèn xiǎng
xíng xiǎng
xī xiǎng
míng xiǎng
pào xiǎng
juàn xiǎng
zhuī xiǎng
miào xiǎng
hú xiǎng
bǎi xiǎng
chí xiǎng
yú xiǎng
qiè xiǎng
shēng xiǎng
kōng xiǎng
léi xiǎng
shuāng xiǎng
xì xiǎng
fú xiǎng
yīn xiǎng
jī xiǎng
qīng xiǎng
hōng xiǎng
guǎn xiǎng
yín xiǎng
āi xiǎng
yìng xiǎng
xiāo xiǎng
jù xiǎng
jiāo xiǎng
cuì xiǎng
chóng xiǎng
fán xiǎng
nuò xiǎng
yǐng xiǎng
jiāo xiǎng
gǔ xiǎng
jìng xiǎng
qióng xiǎng
kēng xiǎng
liú xiǎng
tuí xiǎng
gēng xiǎng
fēi xiǎng
jí xiǎng
bēi xiǎng
lì xiǎng
pèng xiǎng
bào xiǎng
chén xiǎng
xī xiǎng
tóng xiǎng
hū xiǎng
jí xiǎng
zhēn xiǎng
duàn xiǎng
shuò xiǎng
轰响hōngxiǎng
(1) 雷、炮等轰鸣
例飞机轰响着直冲云霄英rumble;roar⒈ 发出巨大的声音。
引徐迟《火中的凤凰》:“隆重的时刻到来了。炮兵部队的礼炮轰响。”
⒉ 指巨大的声响。
例如:炼钢车间里面有许多个巨大的铁东西,里面翻滚着逼人的火焰,发出旋风刮着树林似的轰响。
⒊ 无比响亮。
引臧克家《这光亮不是来自天上》诗:“凭着看熟了的照片向主席台上去对照,轰响的名字引动了认识他本人的愿望。”
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。
响读音:xiǎng响(1)本义:(名)回声。~应|影~。(2)(动)发出声音:铃声~了。(3)(动)使发出声音:~枪|~锣。(4)(形)响亮:号声真~。(5)(名)声音:声~|~动。