jī chù
jī bì
jī xiá
jī bēng
jī gōng
jī tuò
jī zhàng
jī bāo
jī huǐ
jī chuáng
jī chī
jī bō
jī jiàn
jī fā
jī miè
jī wèng
jī shé
jī lì
jī jìng
jī pò
jī mǎ
jī jū
jī yī
jī gé
jī mián
jī jié
jī jiù
jī gǎo
jī diǎn
jī dǎ
jī jū
jī zhēng
jī póu
jī tuō
jī bāng
jī chōng
jī jué
jī pēng
jī pū
jī biān
jī fǒu
jī bì
jī gǔ
jī xiān
jī fèn
jī bó
jī qiú
jī zhǎng
jī zhēn
jī zhòng
jī chuān
jī wán
jī kuì
jī ōu
jī shuǐ
jī zú
jī tuì
jī diāo
jī tiě
jī fǔ
jī mù
jī kòu
jī zhù
jī zhá
jī gǔ
jī jí
jī bó
jī xù
jī méng
jī fú
jī cì
jī jiá
jī è
jī duó
jī zhōng
jī rǎng
jī zhào
jī nán
jī tài
jī qiē
jī kǎo
jī yè
jī zhǎn
jī shǒu
jī fú
jī gǔ
jī qín
jī jū
jī pī
jī wèi
jī dòng
jī chuáng
jī kuǎ
jī jūn
jī wēi
jī yīng
jī yuán
jī qìng
jī zhú
jī zhuàng
jī shè
jī yuè
jī duàn
jī jí
jī chán
jī kòu
jī shǎng
jī zhù
jī fǒu
jī shāng
jī jìng
jī xū
jī bài
jī qiú
jī luò
jī jiān
jī péng
jī pái
jī zhào
我国古代一种骑马打球的运动。《新唐书.卷八.敬宗本纪》:「长庆二年十二月,穆宗因击毬暴得疾,不见群臣者三日。」《资治通鉴.卷二七○.后梁纪五.均王贞明四年》:「蜀主尝自夹城过,闻太子与诸王斗鸡,击毬喧呼之声。」也作「击鞠」。
击jī(1)(动)打;敲打:~鼓|~掌|旁敲侧~。(2)(动)攻打:袭~|游~|声东~西。(3)(动)碰;接触:冲~|撞~|目~(亲眼看见)。
毬读音:qiú同“球”。