jiǎ gēng
jiǎ shǒu
jiǎ chuáng
jiǎ guǎn
jiǎ zhèng
jiǎ dùn
jiǎ yè
jiǎ zhòu
jiǎ lì
jiǎ gǔ
jiǎ liú
jiǎ yè
jiǎ jiān
jiǎ xiè
jiǎ huò
jiǎ chè
jiǎ yì
jiǎ fēn
jiǎ zhā
jiǎ fù
jiǎ jiàng
jiǎ lì
jiǎ cháng
jiǎ hù
jiǎ chì
jiǎ lǚ
jiǎ děng
jiǎ gé
jiǎ dùn
jiǎ wén
jiǎ chì
jiǎ dǎn
jiǎ yǐ
jiǎ chuáng
jiǎ zú
jiǎ bǎng
jiǎ zǐ
jiǎ zhǎng
jiǎ shì
jiǎ tóng
jiǎ dì
jiǎ mén
jiǎ mǐ
jiǎ kù
jiǎ shì
jiǎ qiào
jiǎ yī
jiǎ guǐ
jiǎ yú
jiǎ guān
jiǎ qiào
jiǎ bīng
jiǎ quán
jiǎ bù
jiǎ zhuì
jiǎ wàn
jiǎ nǔ
jiǎ wǔ
jiǎ xìng
jiǎ rì
jiǎ chǎn
jiǎ wǔ
jiǎ zuò
jiǎ tuō
jiǎ yú
jiǎ jì
jiǎ fāng
jiǎ zhái
jiǎ rèn
jiǎ shè
jiǎ xiāng
jiǎ shū
jiǎ chóng
jiǎ kē
jiǎ chāi
jiǎ zǐ
jiǎ lìng
jiǎ mǎ
jiǎ cì
jiǎ zhá
jiǎ bīng
jiǎ sū
jiǎ běn
jiǎ cuò
jiǎ tóu
jiǎ kè
jiǎ chóng
jiǎ dì
jiǎ shì
jiǎ mí
jiǎ zhàng
jiǎ shuò
jiǎ kǎi
jiǎ wài
jiǎ fù
jiǎ zhàng
jiǎ wán
jiǎ zú
jiǎ dài
jiǎ dǐ
jiǎ tiē
jiǎ tú
jiǎ chē
jiǎ jǐ
jiǎ qí
jiǎ zhàng
jiǎ sī
jiǎ bǎn
jiǎ tiě
⒈ 亦作“甲盾”。
⒉ 盔甲和盾牌。
引《左传·襄公二十五年》:“赋车籍马,赋车兵、徒兵、甲楯之数。”
《墨子·非攻中》:“竹箭羽旄幄幕,甲盾拨劫,往而靡弊腑冷不反者,不可胜数。”
《史记·绛侯周勃世家》:“居无何, 条侯子为父买工官尚方甲楯五百被可以葬者。”
《宋史·外戚传中·李昭亮》:“昭亮从轻骑数十人,不持甲盾弓矢。”
⒊ 泛指武器。
引清唐甄《潜书·卿牧》:“无征伐转输之劳,以造舟车,增甲楯。”
⒋ 指披甲持盾的士兵。
引《左传·哀公元年》:“越子以甲楯五千,保于会稽。”
宋李纲《议国是》:“夫吴伐越,勾践以甲楯三百,栖於会稽。”
⒌ 披甲持盾。
引明刘基《次韵追和音上人》:“他年甲楯孤臣泣,此日斋鐘老衲闲。”
⒍ 指仪仗卫从。
引宋王谠《唐语林·补遗四》:“仪卫具五兵,今不言他兵,独以甲楯为名者,行道之时,甲楯居外,餘在内。”
甲jiǎ(1)(名)天干的第一位。参看〔干支〕。(2)(动)居第一位:~等|桂林山水~天下。(3)(名)(Jiǎ)姓。甲jiǎ(1)(名)爬行动物和节肢动物身上的硬壳:龟~。(2)(名)手指和脚趾上的角质硬壳:指~。(3)(名)围在人体或物体外面起保护作用的装备;用金属、皮革等制成:盔~|装~车。甲jiǎ(名)旧时的一种户口编制;参看〔保甲〕。
楯读音:shǔn,dùn[ dùn ]1. 同“盾”。