zhàng xì
zhàng cè
zhàng jǐ
zhàng xī
zhàng duàn
zhàng liú
zhàng tóu
zhàng fù
zhàng huà
zhàng jù
zhàng xìn
zhàng lí
zhàng zé
zhàng zi
zhàng chī
zhàng jiàn
zhàng bàng
zhàng chuāng
zhàng gé
zhàng fá
zhàng qióng
zhàng qī
zhàng zhú
zhàng dié
zhàng bō
zhàng jiā
zhàng jiā
zhàng yuè
zhàng zhě
zhàng chǔ
zhàng wēi
zhàng jǐ
zhàng fǔ
zhàng jià
zhàng jié
zhàng chuí
zhàng gǔ
zhàng niú
zhàng rén
zhàng jì
zhàng jiàn
zhàng guó
zhàng cháo
zhàng chā
zhàng jī
zhàng lǚ
zhàng lì
dān xī
kào xī
zī xī
péng xī
duàn xī
yōu xī
píng xī
ēn xī
xuān xī
shēn xī
qīng xī
suō xī
jǐng xī
guà xī
chén xī
zhèng xī
fēi xī
chǒng xī
zèng xī
mǐ xī
píng xī
zhèn xī
zhēn xī
lài xī
tiě xī
ā xī
jiǔ xī
lǐn xī
jiā xī
fēng xī
hàn xī
gù xī
jì xī
lèi xī
lìng xī
nà xī
bān xī
fū xī
cuì xī
hán xī
hēi xī
qiān xī
bāo xī
zhàng xī
zhèn xī
fàng xī
jiàng xī
bān xī
zhù xī
⒈ 拄着锡杖。谓僧人出行。锡,锡杖,云游僧所持法器。
引晋庐山诸道人《游石门诗》序:“释法师以隆安四年仲春之月,因咏山水,遂杖锡而游。”
唐崔颢《赠怀一上人》诗:“传灯遍都邑,杖锡游王公。”
明宋濂《佛慧圆明广照无边普利大禅师塔铭》:“师度不为时所容,与弟子希昇杖锡踰涛江而东,至乌伤之伏龙山。”
清孙枝蔚《劝酒歌》之一:“正逢老僧杖锡来,见我相劝学参禪。”