zhàng jì
zhàng qióng
zhàng niú
zhàng zhú
zhàng gǔ
zhàng fá
zhàng chǔ
zhàng jiā
zhàng huà
zhàng bàng
zhàng chā
zhàng guó
zhàng cháo
zhàng chī
zhàng jù
zhàng lí
zhàng zi
zhàng zhě
zhàng chuí
zhàng chuāng
zhàng xì
zhàng jǐ
zhàng xī
zhàng lǚ
zhàng jī
zhàng qī
zhàng xìn
zhàng lì
zhàng fǔ
zhàng bō
zhàng liú
zhàng yuè
zhàng cè
zhàng tóu
zhàng jié
zhàng zé
zhàng wēi
zhàng jiā
zhàng jiàn
zhàng duàn
zhàng fù
zhàng jià
zhàng gé
zhàng jiàn
zhàng dié
zhàng rén
zhàng jǐ
bìn fá
bǎi fá
yóu fá
tà fá
diàn fá
jiù fá
jí fá
biǎn fá
jìn fá
shèn fá
zhēng fá
shì fá
cān fá
sī fá
kè fá
kē fá
biān fá
yóu fá
zhū fá
kē fá
yì fá
chéng fá
pū fá
zé fá
shòu fá
yì fá
yīn fá
xiàn fá
wēi fá
wǔ fá
tī fá
lěi fá
xíng fá
zāng fá
yīn fá
lián fá
shǎng fá
gàn fá
zhòu fá
zhàng fá
fù fá
rèn fá
gōng fá
xíng fá
jí fá
yán fá
jiū fá
qiǎn fá
fèi fá
jué fá
shé fá
liàng fá
kè fá
yì fá
juān fá
piān fá
xùn fá
dǎn fá
chǔ fá
shēn fá
tiān fá
shěn fá
guǐ fá
qīn fá
huò fá
yāng fá
jiǎng fá
chù fá
xiōng fá
zhé fá
gōng fá
zhòng fá
fàn fá
huǐ fá
míng fá
zhōng fá
cè fá
yì fá
chī fá
xùn fá
zuì fá
fēi fá
kù fá
xiǎn fá
jīn fá
⒈ 杖刑。
引《魏书·常山王遵传》:“宣武詔令检赵修狱,以修佞幸,因此遂加杖罚,令其致死。”
宋文莹《玉壶清话》卷三:“公慕唐李大亮为人,对上前申明律意,惟务裁减。又奏乞罢三班吏杖罚,请从赎论。”
⒉ 指施杖刑,拷打。
引《新唐书·徐有功传》:“为政仁,不忍杖罚。民服其恩。”
《云笈七籤》卷一〇四:“父见大怒……欲杖罚之。”