rǎng qǔ
rǎng lüè
rǎng náo
rǎng què
rǎng rèn
rǎng tóu
rǎng bù
rǎng xiù
rǎng quán
rǎng wài
rǎng huàn
rǎng jué
rǎng qū
rǎng mèi
rǎng zé
rǎng chú
rǎng dì
rǎng rǎo
rǎng měi
rǎng qiè
rǎng yú
rǎng pì
rǎng shàn
rǎng fú
rǎng duó
rǎng jiǎn
rǎng gōng
rǎng rǎng
rǎng yì
rǎng zhé
rǎng bèi
rǎng fá
rǎng jīn
rǎng duó
rǎng piāo
rǎng dào
rǎng luàn
rǎng chì
rǎng zhēng
rǎng yú
rǎng dí
rǎng bì
rǎng gòu
rǎng juàn
rǎng yáng
rǎng póu
táng bì
cì bì
chán bì
pián bì
lián bì
xiū bì
xì bì
piào bì
qián bì
bǎ bì
fèn bì
chuàn bì
xiū bì
liàn bì
tiě bì
hù bì
yáng bì
è bì
niè bì
yī bì
diào bì
yuán bì
gē bì
nǔ bì
gǔ bì
xuán bì
gē bei
lì bì
yù bì
shuāng bì
zhù bì
yuē bì
shàng bì
lián bì
zhèn bì
lòu bì
qiè bì
fàng bì
kè bì
rǎng bì
nù bì
niè bì
bǎng bì
zhòng bì
tǎn bì
yòu bì
liǎn bì
bā bì
chóng bì
jī bì
bàn bì
tà bì
cuò bì
zhǐ bì
tōng bì
kè bì
zhǒu bì
niè bì
jiāo bì
duàn bì
kào bì
攘臂rǎngbì
(1) 捋起袖子,露出(.好工具)胳膊表示振奋
例于是韩王勃然作色,攘臂瞋目。——《史记·苏秦列传》例攘臂高呼英push up one’s sleeves and bare one’s arms⒈ 捋起衣袖,伸出胳膊。常形容激奋貌。
引《老子》:“上礼为之而莫之应,则攘臂而扔之。”
宋叶适《郭氏种德庵记》:“一夫攘臂,万人裂其肘矣。”
《二刻拍案惊奇》卷六:“妻子也奋然攘臂道:‘……我与你当官休去!’”
清丘逢甲《汕头海关歌》:“瓜分之图日见报,定有旁人思攘臂。”
⒉ 谓露出手臂上的镯钏之类饰物。
引清赵执信《海鸥小谱·<少年游>词序》:“天津密邇上都,水陆交会,俗颇奢靡,故声色最焉。缠头丰侈,攘臂纷紜,南北所经,无与同者。”
捋起袖子、伸出胳膊。形容激动奋起的样子。
攘rǎng(1)(动〈书〉(2)排斥:~除|~外。(3)抢:~夺。(4)捋起(袖子):~臂(捋起袖子;伸出胳膊)。
臂读音:bì,bei[ bì ]1. 从肩到手腕的部分:臂力。臂腕。臂肘。左膀右臂。助你一臂之力。