rǎng měi
rǎng qiè
rǎng zé
rǎng rèn
rǎng lüè
rǎng qǔ
rǎng tóu
rǎng bèi
rǎng quán
rǎng piāo
rǎng jiǎn
rǎng gōng
rǎng fá
rǎng zhé
rǎng jué
rǎng qū
rǎng fú
rǎng luàn
rǎng juàn
rǎng mèi
rǎng duó
rǎng què
rǎng póu
rǎng yì
rǎng náo
rǎng rǎo
rǎng zhēng
rǎng dí
rǎng chì
rǎng shàn
rǎng bù
rǎng duó
rǎng gòu
rǎng dào
rǎng yáng
rǎng jīn
rǎng huàn
rǎng rǎng
rǎng xiù
rǎng wài
rǎng yú
rǎng bì
rǎng pì
rǎng dì
rǎng chú
rǎng yú
fǎn shàn
xián shàn
chēng shàn
bǎi shàn
cí shàn
xìng shàn
guì shàn
sǒng shàn
hào shàn
hòu shàn
nuò shàn
qiān shàn
tuǒ shàn
wán shàn
fǎn shàn
jìn shàn
yí shàn
jǐn shàn
suǒ shàn
chuō shàn
jiāo shàn
qīn shàn
lìng shàn
chún shàn
chàng shàn
cǎi shàn
jīng shàn
jǔ shàn
měi shàn
wǔ shàn
yáng shàn
xiàng shàn
shàng shàn
jīng shàn
xíng shàn
liǎng shàn
yǒu shàn
quàn shàn
liáng shàn
zhēn shàn
sī shàn
fú shàn
jí shàn
fá shàn
pí shàn
zào shàn
yí shàn
jiā shàn
zhòng shàn
piān shàn
jìn shàn
wū shàn
yī shàn
rǎng shàn
sān shàn
piàn shàn
cuì shàn
miàn shàn
zuò shàn
jīn shàn
bù shàn
bǐ shàn
xīn shàn
kāi shàn
jī shàn
cùn shàn
jì shàn
ān shàn
zhōu shàn
jué shàn
hé shàn
zhǐ shàn
cháng shàn
qí shàn
zhōng shàn
bái shàn
rén shàn
fú shàn
yán shàn
jiān shàn
lián shàn
yì shàn
yuán shàn
chún shàn
shū shàn
qìng shàn
dá shàn
nà shàn
qiàn shàn
shǒu shàn
xún shàn
dēng shàn
fǎng shàn
wén shàn
dú shàn
fā shàn
zé shàn
hòu shàn
bāo shàn
què shàn
shǒu shàn
wéi shàn
hè shàn
cóng shàn
zhòng shàn
dé shàn
xùn shàn
yīn shàn
shī shàn
biàn shàn
nì shàn
bèi shàn
shāng shàn
wěi shàn
yì shàn
chéng shàn
jí shàn
yòng shàn
gǎi shàn
zì shàn
gōng shàn
shēn shàn
chún shàn
miào shàn
ruǎn shàn
⒈ 犹掠美。
引《穀梁传·成公五年》:“伯尊其无绩乎?攘善也。”
《汉书·五行志下之上》:“言大臣得贤者谋,当显进其人,否则为下相攘善,兹谓盗明。”
《晋书·曹志郭象等传论》:“窃人之财,犹谓之盗, 子玄假誉攘善,将非盗乎!”
清陆以湉《冷庐杂识·玉芝堂谈荟》:“前之失犹可言也,后之失既乖体要,且蹈攘善之愆矣。”
掠他人之美以窃取善名。
攘rǎng(1)(动〈书〉(2)排斥:~除|~外。(3)抢:~夺。(4)捋起(袖子):~臂(捋起袖子;伸出胳膊)。
善读音:shàn善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。