rǎng rǎng
rǎng jué
rǎng bì
rǎng yú
rǎng lüè
rǎng luàn
rǎng qǔ
rǎng xiù
rǎng jiǎn
rǎng tóu
rǎng yáng
rǎng zhēng
rǎng bèi
rǎng bù
rǎng què
rǎng měi
rǎng wài
rǎng yì
rǎng qū
rǎng dào
rǎng rǎo
rǎng juàn
rǎng chú
rǎng pì
rǎng mèi
rǎng rèn
rǎng póu
rǎng zé
rǎng dì
rǎng yú
rǎng zhé
rǎng fú
rǎng náo
rǎng piāo
rǎng chì
rǎng dí
rǎng gòu
rǎng fá
rǎng qiè
rǎng huàn
rǎng duó
rǎng shàn
rǎng gōng
rǎng jīn
rǎng quán
rǎng duó
xiōng rǎo
huàn rǎo
huān rǎo
kē rǎo
fēn rǎo
zì rǎo
ān rǎo
dá rǎo
cǎo rǎo
jiāo rǎo
líng rǎo
qū rǎo
wǔ rǎo
hòu rǎo
dǎ rǎo
jī rǎo
qīn rǎo
gào rǎo
chuàn rǎo
gōu rǎo
xuān rǎo
zào rǎo
chóu rǎo
jìn rǎo
xùn rǎo
fán rǎo
jiǎo rǎo
zá rǎo
hùn rǎo
sāo rǎo
zǔ rǎo
hé rǎo
dòng rǎo
kuāng rǎo
cāi rǎo
zhuó rǎo
jǐng rǎo
zāo rǎo
dùn rǎo
liù rǎo
hé rǎo
dào rǎo
sì rǎo
yīng rǎo
fēn rǎo
kùn rǎo
huáng rǎo
rǎng rǎo
jiāo rǎo
rǒng rǎo
xiá rǎo
zī rǎo
jiān rǎo
hào rǎo
kē rǎo
hùn rǎo
huāng rǎo
fǎn rǎo
rǒng rǎo
qiān rǎo
lóng rǎo
qǔ rǎo
zhà rǎo
huáng rǎo
gān rǎo
héng rǎo
qún rǎo
hū rǎo
fén rǎo
hūn rǎo
jīng rǎo
liǎo rǎo
cǎo rǎo
xí rǎo
jī rǎo
dú rǎo
náo rǎo
jǔ rǎo
yún rǎo
cuàn rǎo
huān rǎo
huī rǎo
fán rǎo
qún rǎo
zào rǎo
bēng rǎo
chōng rǎo
shòu rǎo
jiū rǎo
zhòng rǎo
bō rǎo
kòu rǎo
bī rǎo
hài rǎo
fèng rǎo
chù rǎo
láo rǎo
chán rǎo
sì rǎo
guō rǎo
chǎo rǎo
⒈ 纷扰;扰乱。
引晋袁宏《后汉纪·光武帝纪七》:“昔鲁隐有贤行,将致国於桓,犹留连贪位不能早退,况草创豪帅,本无业囚徒,因攘扰之时,擅有山川之利。”
鲁迅《坟·文化偏至论》:“中较善者,或诚痛乎外侮迭来……思鳩大羣以抗御,而又飞扬其性,善能攘扰,见异己者兴,必借众以陵寡。”
攘rǎng(1)(动〈书〉(2)排斥:~除|~外。(3)抢:~夺。(4)捋起(袖子):~臂(捋起袖子;伸出胳膊)。
扰读音:rǎo扰rǎo(1)(动)扰乱;搅扰:干~|打~。(2)(动)〈书〉混乱:纷~。(3)(动)客套话;因受人款待而表示客气:我~了他一顿饭。