jiāo tián
jiāo chán
jiāo yīn
jiāo sǒu
jiāo guān
jiāo gōng
jiāo guàn
jiāo zèng
jiāo shǐ
jiāo bǐ
jiāo jū
jiāo chán
jiāo yán
jiāo liáo
jiāo zhì
jiāo yíng
jiāo yí
jiāo shè
jiāo shè
jiāo cì
jiāo qí
jiāo dǎo
jiāo yóu
jiāo wài
jiāo yì
jiāo chái
jiāo suì
jiāo qú
jiāo tiān
jiāo sòng
jiāo zé
jiāo zhào
jiāo guō
jiāo qí
jiāo jìng
jiāo xiàn
jiāo mù
jiāo yě
jiāo pèi
jiāo yóu
jiāo lǐ
jiāo xí
jiāo lài
jiāo chái
jiāo jī
jiāo yà
jiāo mén
jiāo yì
jiāo yuán
jiāo cí
jiāo xī
jiāo shù
jiāo lù
jiāo miào
jiāo pèi
jiāo qiān
jiāo yīn
jiāo chǔ
jiāo dì
jiāo yuán
jiāo xuè
jiāo qí
jiāo jì
jiāo wèi
jiāo láo
jiāo yù
jiāo xiǎng
jiāo yì
jiāo jìng
jiāo tán
jiāo nì
jiāo huán
jiāo duān
jiāo zōu
jiāo xiǎng
jiāo lěi
jiāo diào
jiāo hán
jiāo qiū
jiāo shān
jiāo niú
jiāo xué
jiāo suì
jiāo nèi
jiāo sì
jiāo tè
jiāo xū
jiāo ēn
jiāo jí
jiāo yǐn
jiāo sāng
jiāo suì
jiāo cì
jiāo fù
jiāo gē
jiāo tú
jiāo qū
jiāo shù
jiāo zhěn
jiāo bǔ
jiāo wàng
jiāo shè
jiāo yú
jiāo fēi
jiāo fú
jiāo jiàn
jiāo dì
jiāo jiōng
jiāo shè
jiāo yòu
jiāo shǎng
jiāo bài
jiāo qí
jiāo cí
jiāo rén
jiāo jiàn
jiāo méi
jiāo diàn
jiāo bǎo
jiāo yǐn
jiāo gàn
jiāo mò
jiāo zōu
jiāo lǐ
jiāo dǎo
xīn xiǎng
zhēng xiǎng
chàng xiǎng
pèi xiǎng
yě xiǎng
lái xiǎng
jìng xiǎng
yòu xiǎng
guǐ xiǎng
jiàn xiǎng
dú xiǎng
niú xiǎng
gù xiǎng
mín xiǎng
pìn xiǎng
xiàn xiǎng
jiā xiǎng
yīn xiǎng
zuò xiǎng
jiào xiǎng
diàn xiǎng
zuǒ xiǎng
cí xiǎng
fēn xiǎng
mèng xiǎng
fú xiǎng
guàn xiǎng
xiào xiǎng
qīng xiǎng
gòng xiǎng
chūn xiǎng
gòng xiǎng
cóng xiǎng
fù xiǎng
bào xiǎng
xiá xiǎng
ān xiǎng
kào xiǎng
shòu xiǎng
liù xiǎng
qiū xiǎng
jiāo xiǎng
⒈ 古代帝王祭天地称郊,祭百神及祖先称享,并称“郊享”。
引宋王谠《唐语林·补遗一》:“曹绍夔与道弼为乐令,比监郊享,御史有怒于绍夔,欲以乐不和为之罪。”
宋孔平仲《孔氏谈苑》卷五:“古者朝宴,衮服中有白纱中单,百官郊享服中有明衣。”
郊jiāo(名)城市周围的地区:四~|~外|~野|~游。
享读音:xiǎng享xiǎng(1)本义:(动)祭献。(2)(动)享受:~福|~用|坐~其成。(3)〈书〉同“飨”。