jiàn kǒu
jiàn shū
jiàn dá
jiàn zhuó
jiàn shī
jiàn gēng
jiàn chǒng
jiàn jǔ
jiàn xiǎng
jiàn xí
jiàn wáng
jiàn xiǎng
jiàn zhěn
jiàn yǐn
jiàn jū
jiàn pì
jiàn xiū
jiàn dào
jiàn dú
jiàn juàn
jiàn chài
jiàn yán
jiàn zhì
jiàn shí
jiàn réng
jiàn zhāng
jiàn tóu
jiàn zhǔ
jiàn shù
jiàn cǎo
jiàn bá
jiàn zhēn
jiàn zǔn
jiàn jiè
jiàn shēn
jiàn diàn
jiàn bì
jiàn chén
jiàn fú
jiàn xīn
jiàn dù
jiàn yǎn
jiàn zhuī
jiàn è
jiàn lǐ
jiàn mèng
jiàn yù
jiàn jìn
jiàn yáng
jiàn qǐn
jiàn xiàn
jiàn lèi
jiàn gào
jiàn zhēn
jiàn yán
jiàn xìn
jiàn jī
jiàn dǎo
jiàn jiǎng
mín xiǎng
chūn xiǎng
xīn xiǎng
diàn xiǎng
gòng xiǎng
xiá xiǎng
pèi xiǎng
cí xiǎng
pìn xiǎng
yòu xiǎng
jiā xiǎng
guàn xiǎng
fú xiǎng
kào xiǎng
xiào xiǎng
qiū xiǎng
liù xiǎng
mèng xiǎng
bào xiǎng
shòu xiǎng
chàng xiǎng
fù xiǎng
lái xiǎng
yīn xiǎng
ān xiǎng
jiàn xiǎng
cóng xiǎng
gòng xiǎng
guǐ xiǎng
dú xiǎng
jìng xiǎng
qīng xiǎng
niú xiǎng
fēn xiǎng
yě xiǎng
gù xiǎng
xiàn xiǎng
jiào xiǎng
zhēng xiǎng
zuǒ xiǎng
zuò xiǎng
jiāo xiǎng
⒈ 祭献;祭祀。
引《汉书·戾太子刘据传》:“悼园宜称尊号曰皇考,立庙,因园为寝,以时荐享焉。”
唐韩愈《省试学生代斋郎议》:“故曰:议罢斋郎,而以学生荐享,亦不得其理矣。”
清潘荣陛《帝京岁时纪胜·赦孤》:“又祭厉鬼者……於城南隙地奏乐荐享,中设神位,傍列孤魂棚座祭赛,焚其楮帛,名曰济孤魂会。”
荐jiàn(动)推举;介绍:举~|推~|~人。荐jiàn(1)(名)〈书〉草。(2)(名)〈书〉草垫子:草~。
享读音:xiǎng享xiǎng(1)本义:(动)祭献。(2)(动)享受:~福|~用|坐~其成。(3)〈书〉同“飨”。