jiāo jiàn
jiāo zōu
jiāo xiàn
jiāo jì
jiāo ēn
jiāo yí
jiāo qiān
jiāo dǎo
jiāo shù
jiāo cì
jiāo diào
jiāo xū
jiāo shè
jiāo lǐ
jiāo qí
jiāo guān
jiāo fú
jiāo suì
jiāo dì
jiāo yīn
jiāo bài
jiāo lài
jiāo mò
jiāo diàn
jiāo zhì
jiāo méi
jiāo yǐn
jiāo yě
jiāo yīn
jiāo guàn
jiāo pèi
jiāo suì
jiāo jìng
jiāo láo
jiāo chái
jiāo yòu
jiāo nì
jiāo lù
jiāo jiōng
jiāo shù
jiāo tiān
jiāo liáo
jiāo sǒu
jiāo cí
jiāo yǐn
jiāo yóu
jiāo tián
jiāo shǐ
jiāo qú
jiāo bǎo
jiāo xiǎng
jiāo yù
jiāo qí
jiāo shè
jiāo bǐ
jiāo rén
jiāo suì
jiāo xí
jiāo yì
jiāo gàn
jiāo zé
jiāo jí
jiāo wàng
jiāo huán
jiāo sòng
jiāo lěi
jiāo yì
jiāo gē
jiāo jìng
jiāo miào
jiāo yíng
jiāo sì
jiāo dì
jiāo shè
jiāo yán
jiāo duān
jiāo zhào
jiāo qū
jiāo qí
jiāo yà
jiāo jiàn
jiāo yuán
jiāo xué
jiāo tú
jiāo mù
jiāo qí
jiāo shān
jiāo hán
jiāo chái
jiāo xī
jiāo fù
jiāo qiū
jiāo dǎo
jiāo fēi
jiāo tán
jiāo sāng
jiāo wèi
jiāo jū
jiāo chán
jiāo xiǎng
jiāo chǔ
jiāo pèi
jiāo xuè
jiāo jī
jiāo zōu
jiāo zèng
jiāo yú
jiāo cì
jiāo lǐ
jiāo cí
jiāo wài
jiāo yì
jiāo tè
jiāo shè
jiāo yuán
jiāo bǔ
jiāo mén
jiāo gōng
jiāo yóu
jiāo guō
jiāo shǎng
jiāo zhěn
jiāo nèi
jiāo niú
jiāo chán
shǔ hán
niàng hán
qīng hán
bì hán
nèi hán
chěng hán
nuǎn hán
bāo hán
zhú hán
shuāng hán
suān hán
wēi hán
shòu hán
qū hán
dà hán
suì hán
bó hán
bīng hán
yàn hán
líng hán
jiāo hán
xīn hán
chūn hán
dōng hán
guǎng hán
pò hán
nuè hán
qīng hán
yán hán
ào hán
huāng hán
jī hán
pō hán
tāng hán
kǔ hán
qiú hán
xīn hán
yú hán
nài hán
wǎn hán
gū hán
qiào hán
néng hán
chū hán
sàn hán
wǎn hán
jù hán
yǔ hán
kū hán
jiā hán
qǐ hán
xiǎo hán
chì hán
lǐn hán
yīn hán
cháo hán
dān hán
kù hán
zhōng hán
zhān hán
fáng hán
chǐ hán
hù hán
dàng hán
jiè hán
wēn hán
gāo hán
jiāo hán
lù hán
pì hán
xuān hán
qí hán
chōng hán
dì hán
mào hán
lóng hán
cán hán
chù hán
nuǎn hán
sī hán
zhǐ hán
měng hán
cè hán
chōng hán
yíng hán
dú hán
qiú hán
dǎn hán
wéi hán
shāng hán
níng hán
xū hán
zhèn hán
xù hán
qī hán
shèng hán
nèn hán
fēng hán
hè hán
fàn hán
wù hán
jī hán
jí hán
dǎng hán
jiā hán
yù hán
shěn hán
dòng hán
fēng hán
jiě hán
shāng hán
qí hán
nuǎn hán
pín hán
liè hán
⒈ 唐代孟郊诗,清峭寒瘦,好作苦语,故称。
引宋朱熹《西江月》词:“句稳翻嫌白俗,情高却笑郊寒。”
清谭嗣同《阻风洞庭湖赠李君时敏》诗之四:“援晚可怜成画虎, 郊寒苦恨不为龙。”
郊jiāo(名)城市周围的地区:四~|~外|~野|~游。
寒读音:hán寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。