tíng liáo
tíng jù
tíng gāo
tíng pǔ
tíng shì
tíng yì
tíng yè
tíng yù
tíng yuán
tíng gé
tíng wàn
tíng zhǎng
tíng shěn
tíng jiān
tíng xuān
tíng kǔn
tíng chí
tíng lùn
tíng yuàn
tíng kǔn
tíng huì
tíng yù
tíng qì
tíng jiē
tíng shí
tíng hù
tíng táng
tíng wǔ
tíng yǔ
tíng yuán
tíng cān
tíng jiǎo
tíng xùn
tíng luò
tíng wú
tíng quē
tíng gào
tíng miào
yīn liáo
fén liáo
yě liáo
xì liáo
mén liáo
zào liáo
ròu liáo
xīn liáo
yáng liáo
shù liáo
shěn liáo
zhào liáo
yuán liáo
yí liáo
chì liáo
zhú liáo
jiāo liáo
chái liáo
gāo liáo
gào liáo
wàng liáo
diàn liáo
hán liáo
zhuó liáo
fán liáo
zhāo liáo
huǒ liǎo
xuān liáo
dú liáo
yān liáo
yú liáo
shēng liáo
yán liáo
yǒu liáo
jiāo liáo
yíng liáo
guì liáo
tíng liáo
⒈ 古代庭中照明的火炬。
引《诗·小雅·庭燎》:“夜如何其,夜未央,庭燎之光。”
《周礼·秋官·司烜氏》:“凡邦之大事,共坟烛庭燎。”
郑玄注:“坟,大也。树於门外曰大烛,於门内曰庭燎,皆所以照众为明。”
明宋濂《孔子庙堂议》:“古者朝覲会同与凡郊庙祭饗之事皆设庭燎,司烜共之,火师监之,其数则天子百,公五十,餘三十,以为不若是则不严且敬也。”
《红楼梦》第十八回:“﹝贾妃﹞于是进入行宫,只见庭燎绕空,香屑布地,火树琪花,金窗玉槛。”
一种古代礼祀的照明用具。铁制叉杆,上束绑松柴,遇国君行祭,则燃点照明。
庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。
燎读音:liáo,liǎo[ liáo ]1. 延烧:燎荒。燎原烈火。
2. 烫:燎泡。
3. 照明。