zhǐ zhǐ
zhǐ guān
zhǐ jū
zhǐ zú
zhǐ sǔn
zhǐ jìng
zhǐ lì
zhǐ bàng
zhǐ dòng
zhǐ è
zhǐ jìng
zhǐ sù
zhǐ cuò
zhǐ xuè
zhǐ ài
zhǐ jūn
zhǐ fù
zhǐ shuǐ
zhǐ gèn
zhǐ qì
zhǐ zhù
zhǐ jué
zhǐ bào
zhǐ hán
zhǐ cì
zhǐ xī
zhǐ dùn
zhǐ jiá
zhǐ xiē
zhǐ fǎ
zhǐ gē
zhǐ jiǔ
zhǐ dào
zhǐ jí
zhǐ jiàn
zhǐ kě
zhǐ yǔ
zhǐ jìng
zhǐ shàn
zhǐ jìn
zhǐ bù
zhǐ liú
zhǐ jìn
āi jìng
chén jìng
kāi jìng
sǎo jìng
mèng jìng
rén jìng
jiāng jìng
jìn jìng
yǎn jìng
yì jìng
guó jìng
shuì jìng
yì jìng
shū jìng
lí jìng
yán jìng
yú jìng
cǎn jìng
zhǐ jìng
shǒu jìng
mù jìng
jìn jìng
líng jìng
kòu jìng
huán jìng
huàn jìng
pín jìng
xiōng jìng
shèng jìng
běi jìng
sào jìng
lǐ jìng
shè jìng
rén jìng
bì jìng
jiàn jìng
chū jìng
wáng jìng
le jìng
fēng jìng
wán jìng
nì jìng
míng jìng
fēn jìng
chì jìng
dāng jìng
bài jìng
huà jìng
fán jìng
huán jìng
bàng jìng
xīn jìng
zhuàng jìng
shì jìng
jiǒng jìng
yā jìng
zhēn jìng
bèi jìng
shī jìng
zhōng jìng
qíng jìng
yuè jìng
tuò jìng
shēng jìng
guò jìng
shùn jìng
jiè jìng
wàng jìng
fàn jìng
dào jìng
fù jìng
gōu jìng
rù jìng
kǔ jìng
yì jìng
cù jìng
miào jìng
xiàn jìng
dì jìng
hé jìng
qǔ jìng
chǔ jìng
jiāo jìng
sì jìng
jìng jìng
biān jìng
fó jìng
cháng jìng
lín jìng
shén jìng
jìng jìng
wēi jìng
zhè jìng
lián jìng
kùn jìng
mèng jìng
shí jìng
mò jìng
jú jìng
wù jìng
duì jìng
jué jìng
gù jìng
fàn jìng
lè jìng
chōng jìng
wài jìng
guān jìng
yí jìng
bǎo jìng
bā jìng
cí jìng
lǎo jìng
xiě jìng
yuǎn jìng
hé jìng
lù jìng
xiān jìng
mó jìng
yǔ jìng
jiā jìng
tǔ jìng
chù jìng
tuò jìng
jiē jìng
huà jìng
pì jìng
chuān jìng
jiāo jìng
jiā jìng
止境zhǐjìng
(1) 终端;完了;终止
例安乐无止境英end;limit⒈ 终点,尽头。
引清方东树《昭昧詹言·通论五古》:“且学无止境,道无终极。”
清薛福成《枪炮说下》:“凡物生长,各有止境。”
徐迟《牡丹》二:“是剧本给演员以生命,以永无止境的创造的天地。”
终点。
如:「学无止境」。
止zhǐ(1)(动)停止:~步|~境。(2)(动)拦阻;使停止:~痛|~吐|~泻|~血。(3)(动)(到、至……)截止:至今为~。(4)(副)仅;只:~此一家。
境读音:jìng境jìng(1)(名)疆界;边界:国~|入~。(2)(名)地方;区域:渐入佳~|如入无人之~。(3)(名)境况;境地:家~|处~|事过~迁。