sǎo tuò
sǎo tǔ
sào zhǒu
sǎo yè
sǎo bā
sǎo biān
sǎo dàng
sǎo jiě
sǎo guāng
sǎo tà
sǎo jì
sǎo máng
sǎo zhú
sǎo duàn
sǎo miáo
sǎo miè
sǎo dào
sǎo tīng
sǎo guǐ
sǎo tíng
sǎo guó
sǎo shì
sǎo méi
sǎo jiè
sǎo shù
sǎo xué
sǎo fén
sǎo xìng
sǎo diàn
sǎo dì
sǎo hǎi
sǎo wěi
sǎo shè
sǎo gé
sǎo chú
sǎo xué
sǎo lí
sǎo mén
sǎo yǎn
sǎo sōng
sǎo jì
sǎo qīng
sǎo dìng
sǎo jìng
sǎo kuò
sǎo huì
sǎo dài
sǎo bái
sǎo wàng
sǎo huáng
sǎo dí
sǎo jìng
sǎo mù
sǎo shě
sǎo léi
sǎo dā
sǎo shuā
sǎo nán
sǎo liǎn
sǎo xīng
sào zhou
sǎo guā
sǎo fáng
sǎo sǎ
sǎo jiē
sào bǎ
sǎo qì
sǎo fú
sǎo shì
chù jìng
guān jìng
yì jìng
lí jìng
rù jìng
biān jìng
jué jìng
chū jìng
fán jìng
zhēn jìng
kǔ jìng
yuǎn jìng
mù jìng
xīn jìng
guó jìng
yú jìng
lín jìng
shēng jìng
kāi jìng
lè jìng
shuì jìng
míng jìng
sào jìng
fēn jìng
hé jìng
zhuàng jìng
lù jìng
kùn jìng
jiàn jìng
bā jìng
cí jìng
bèi jìng
nì jìng
lián jìng
fēng jìng
le jìng
qíng jìng
mò jìng
cǎn jìng
shèng jìng
mèng jìng
jìng jìng
wài jìng
shí jìng
yán jìng
zhè jìng
mèng jìng
jiāo jìng
shī jìng
yǔ jìng
běi jìng
huà jìng
yǎn jìng
kòu jìng
dào jìng
lǎo jìng
tuò jìng
shè jìng
shì jìng
dì jìng
lǐ jìng
shén jìng
wáng jìng
xiān jìng
duì jìng
cháng jìng
jiāng jìng
huà jìng
tǔ jìng
zhōng jìng
pì jìng
pín jìng
wán jìng
qǔ jìng
fù jìng
shùn jìng
jìn jìng
jú jìng
yí jìng
líng jìng
jiāo jìng
miào jìng
huán jìng
yuè jìng
wù jìng
bàng jìng
tuò jìng
jiǒng jìng
chén jìng
hé jìng
rén jìng
chōng jìng
huán jìng
cù jìng
zhǐ jìng
chuān jìng
jìn jìng
bǎo jìng
xiōng jìng
sǎo jìng
dāng jìng
wàng jìng
jiā jìng
bì jìng
mó jìng
xiě jìng
rén jìng
shǒu jìng
fàn jìng
huàn jìng
wēi jìng
yì jìng
sì jìng
gōu jìng
chì jìng
shū jìng
chǔ jìng
fó jìng
yā jìng
āi jìng
jiā jìng
xiàn jìng
fàn jìng
bài jìng
jiè jìng
gù jìng
jìng jìng
guò jìng
jiē jìng
yì jìng
⒈ 倾其境内全力。
引《新唐书·杨行密传》:“儒扫境以来,利速战,宜坚壁老其师,则我无敌矣。”
宋苏洵《几策·审敌》:“孺子继立,大臣外叛, 匈奴扫境来寇,兵不血刃而京师不守,天下被其祸。”
清昭槤《啸亭杂录·何温顺公》:“其前妻闻其尚主,怒,扫境而出,欲与之战。”
1. 拿笤帚等除去尘土或垃圾:扫地。
2. 清除,消灭:扫雷。扫盲。扫荡。一扫而空。
3. 全,尽,尽其所有:扫数(shù)。
4. 低落,丧失:扫兴(xìng )。
5. 描画:扫描。扫眉。
6. 迅速横掠而过:扫射。扫视。
7. 结束,了结:扫尾。
8. 祭奠:扫墓。祭扫。
境读音:jìng境jìng(1)(名)疆界;边界:国~|入~。(2)(名)地方;区域:渐入佳~|如入无人之~。(3)(名)境况;境地:家~|处~|事过~迁。