wǔ jīn
xiān jīn
xiāng jīn
líng jīn
shēng jīn
xié jīn
qióng jīn
jīng jīn
hàn jīn
xuán jīn
wú jīn
tuò jīn
kāi jīn
chūn jīn
mí jīn
niú jīn
lín jīn
wēi jīn
xuè jīn
yú jīn
lín jīn
mí jīn
shǎn jīn
tōng jīn
wèn jīn
jìng jīn
cāng jīn
méng jīn
tán jīn
yuán jīn
mèng jīn
tiān jīn
jiāng jīn
běi jīn
guī jīn
xīng jīn
píng jīn
lián jīn
qīng jīn
zhī jīn
liáng jīn
guān jīn
jí jīn
hé jīn
dòu jīn
yí jīn
yún jīn
qióng jīn
zhǐ jīn
chuò jīn
lóng jīn
dòu jīn
míng jīn
chǔ jīn
dōng jīn
yào jīn
yáo jīn
yá jīn
sā jīn
sōng jīn
hǎi jīn
dào jīn
yán jīn
níng jīn
yù jīn
jiǔ jīn
cháng jīn
láng jīn
má jīn
fāng jīn
⒈ 唾液。
引元薛昂夫《一枝花·赠小园春》套曲:“唾津儿浸满盆池,手心儿擎得起屏石。”
《医宗金鉴·外科心法要诀·痔疮》:“每一钱加轻粉三分,冰片五釐,共研极细末,唾津调涂患处。”
郭沫若《芍药及其他·丁东草》:“有朋友从昆明回来,说昆明石榴特别大,子粒特别丰腴,有酸甜两种,酸者味更美。禁不住唾津的潜溢了。”
唾tuò(1)(名)本义:唾液。(2)(动)用力吐唾沫。(3)(动)吐唾沫表示鄙视:~弃。
津读音:jīn津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。