fāng qíng
fāng guī
fāng jì
fāng quán
fāng hàn
fāng lín
fāng diàn
fāng xùn
fāng lín
fāng yán
fāng wù
fāng shí
fāng huá
fāng xīn
fāng cóng
fāng xiāng
fāng xù
fāng yá
fāng chǎi
fāng jiàn
fāng xìn
fāng míng
fāng yīn
fāng qì
fāng chén
fāng lù
fāng bāo
fāng zhú
fāng yīn
fāng róng
fāng jiāo
fāng huì
fāng míng
fāng yì
fāng zhǐ
fāng yóu
fāng yǐ
fāng láo
fāng huā
fāng zūn
fāng bì
fāng chén
fāng fēng
fāng yí
fāng shēng
fāng suì
fāng jiān
fāng cǎo
fāng guì
fāng zhǐ
fāng ruí
fāng yì
fāng qīng
fāng yù
fāng zhōu
fāng liè
fāng zhá
fāng xīn
fāng xiāng
fāng jié
fāng jié
fāng nián
fāng sūn
fāng lǐ
fāng dàn
fāng zūn
fāng jīn
fāng xǔ
fāng ěr
fāng huáng
fāng zūn
fāng hún
fāng jìng
fāng zī
fāng lán
fāng liè
fāng ǎi
fāng zǔ
fāng liú
fāng xiān
fāng chūn
fāng zhuàn
fāng zé
fāng cí
fāng jīn
fāng líng
fāng huì
fāng liè
fāng líng
fāng shù
fāng fù
fāng rùn
fāng yán
fāng fēi
fāng xiū
fāng jiāo
jí jīn
láng jīn
yù jīn
míng jīn
lín jīn
chūn jīn
dòu jīn
píng jīn
jīng jīn
dòu jīn
tán jīn
xīng jīn
kāi jīn
wǔ jīn
mí jīn
cháng jīn
sā jīn
níng jīn
chuò jīn
yán jīn
yáo jīn
guī jīn
lián jīn
yún jīn
dào jīn
yí jīn
wèn jīn
shēng jīn
hàn jīn
tōng jīn
méng jīn
jiāng jīn
líng jīn
qīng jīn
qióng jīn
mèng jīn
chǔ jīn
lín jīn
xuè jīn
fāng jīn
tuò jīn
hǎi jīn
xiāng jīn
sōng jīn
jiǔ jīn
zhī jīn
hé jīn
yào jīn
wú jīn
zhǐ jīn
xiān jīn
niú jīn
jìng jīn
yá jīn
yú jīn
shǎn jīn
yuán jīn
xié jīn
qióng jīn
má jīn
guān jīn
liáng jīn
xuán jīn
tiān jīn
lóng jīn
cāng jīn
dōng jīn
běi jīn
wēi jīn
mí jīn
⒈ 芳液。对液汁的美称。
引唐李商隐《行次西郊作一百韵》:“又若夏苦热,燋卷无芳津。”
宋苏轼《和陶田舍始春怀古》之二:“丹荔破玉肤,黄柑溢芳津。”
金元好问《纪子正杏园燕集》诗:“今年寒食好天色,晓气鬱鬱含芳津。”
⒉ 唾液。
引唐韩偓《无题》诗:“柳虚禳沴气,梅实引芳津。”
⒊ 谓皮肤润泽。亦以指润泽的皮肤。
引南朝梁萧统《三妇艳》诗:“小妇独无事,红黛润芳津。”
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
津读音:jīn津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。