dú mà
suì mà
xù mà
chì mà
sú mà
fān mà
shǔ mà
lì mà
tuò mà
chuí mà
bàng mà
è mà
cūn mà
xiāng mà
juàn mà
hē mà
sì mà
chēn mà
huì mà
màn mà
luàn mà
hē mà
gòu mà
zhòu mà
chì mà
nǎo mà
làng mà
cuì mà
chǐ mà
làn mà
jī mà
xuān mà
dǎ mà
rè mà
dǐ mà
màn mà
jiào mà
shàn mà
hái mà
ōu mà
màn mà
huǐ mà
hē mà
xiào mà
chòu mà
hǒu mà
huì mà
jí mà
shì mà
tòng mà
rǔ mà
jiān mà
jiē mà
zhòu mà
jiào mà
ái mà
cháo mà
rǎng mà
yuě mà
màn mà
jīng mà
zé mà
qiào mà
zǔ mà
duō mà
hǎi mà
zhāo mà
wǔ mà
nù mà
唾骂tuòmà
(1) 鄙弃.辱骂
英spit on and curse;revile⒈ 鄙弃辱骂。
引宋徐铉《稽神录·清源都将》:“后有善魔法者名曰明教,请为持经一宿,鬼及唾駡某而去。”
明宋濂《浦阳人物记》:“使当时纵能屈膝受辱以保其首领,受人唾駡,受人贱恶,虽生百年又何益也。”
茅盾《一个女性》:“一些恶意的谣言家更说他是不知什么地方抱来的‘弃儿’;这在素重‘身家清白’的乡间便仿佛是犯了大罪,人人得而唾骂之。”
鄙弃辱骂。
唾tuò(1)(名)本义:唾液。(2)(动)用力吐唾沫。(3)(动)吐唾沫表示鄙视:~弃。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。