汉津


汉津的组词


汉将

hàn jiāng

汉易

hàn yì

汉节

hàn jié

汉子

hàn zi

汉帜

hàn zhì

汉氏

hàn shì

汉风

hàn fēng

汉碑

hàn bēi

汉貂

hàn diāo

汉姓

hàn xìng

汉陵

hàn líng

汉调

hàn diào

汉剑

hàn jiàn

汉麻

hàn má

汉津

hàn jīn

汉刻

hàn kè

汉国

hàn guó

汉鼎

hàn dǐng

汉牍

hàn dú

汉皓

hàn hào

汉籍

hàn jí

汉畤

hàn zhì

汉书

hàn shū

汉皇

hàn huáng

汉族

hàn zú

汉光

hàn guāng

汉阁

hàn gé

汉关

hàn guān

汉土

hàn tǔ

汉纲

hàn gāng

汉臣

hàn chén

汉地

hàn dì

汉胪

hàn lú

汉王

hàn wáng

汉火

hàn huǒ

汉分

hàn fèn

汉沂

hàn yí

汉恩

hàn ēn

汉贰

hàn èr

汉仗

hàn zhàng

汉阴

hàn yīn

汉皋

hàn gāo

汉口

hàn kǒu

汉苗

hàn miáo

汉酺

hàn pú

汉虏

hàn lǔ

汉浦

hàn pǔ

汉爵

hàn jué

汉道

hàn dào

汉剧

hàn jù

汉傅

hàn fù

汉椒

hàn jiāo

汉策

hàn cè

汉僧

hàn sēng

汉都

hàn dū

汉元

hàn yuán

汉宫

hàn gōng

汉拜

hàn bài

汉民

hàn mín

汉镜

hàn jìng

汉人

hàn rén

汉家

hàn jiā

汉篆

hàn zhuàn

汉儿

hàn ér

汉廒

hàn áo

汉室

hàn shì

汉主

hàn zhǔ

汉帝

hàn dì

汉统

hàn tǒng

汉语

hàn yǔ

汉简

hàn jiǎn

汉誓

hàn shì

汉庭

hàn tíng

汉仪

hàn yí

汉赋

hàn fù

汉中

hàn zhōng

汉葱

hàn cōng

汉法

hàn fǎ

汉军

hàn jūn

汉学

hàn xué

汉字

hàn zì

汉腊

hàn là

汉区

hàn qū

汉史

hàn shǐ

汉塞

hàn sài

汉竹

hàn zhú

汉旅

hàn lǚ

汉典

hàn diǎn

汉思

hàn sī

汉江

hàn jiāng

汉壁

hàn bì

汉缺

hàn quē

汉水

hàn shuǐ

汉咏

hàn yǒng

汉祖

hàn zǔ

汉渚

hàn zhǔ

汉绪

hàn xù

汉厫

hàn áo

汉文

hàn wén

汉祚

hàn zuò

汉律

hàn lǜ

汉印

hàn yìn

汉鸡

hàn jī

汉官

hàn guān

汉表

hàn biǎo

汉后

hàn hòu

汉震

hàn zhèn

汉月

hàn yuè

汉圣

hàn shèng

汉京

hàn jīng

汉武

hàn wǔ

汉女

hàn nǚ

汉燕

hàn yàn

汉注

hàn zhù

汉高

hàn gāo

汉佩

hàn pèi

汉礼

hàn lǐ

汉检

hàn jiǎn

汉隶

hàn lì

汉话

hàn huà

汉制

hàn zhì

汉音

hàn yīn

汉方

hàn fāng

汉皐

hàn gāo

汉姬

hàn jī


北津

běi jīn

长津

cháng jīn

无津

wú jīn

仙津

xiān jīn

天津

tiān jīn

汉津

hàn jīn

江津

jiāng jīn

轻津

qīng jīn

楚津

chǔ jīn

微津

wēi jīn

五津

wǔ jīn

迷津

mí jīn

连津

lián jīn

平津

píng jīn

海津

hǎi jīn

梁津

liáng jīn

邪津

xié jīn

关津

guān jīn

东津

dōng jīn

指津

zhǐ jīn

血津

xuè jīn

开津

kāi jīn

牛津

niú jīn

星津

xīng jīn

郖津

dòu jīn

唾津

tuò jīn

饴津

yí jīn

淋津

lín jīn

通津

tōng jīn

香津

xiāng jīn

源津

yuán jīn

玉津

yù jīn

瑶津

yáo jīn

狼津

láng jīn

浢津

dòu jīn

灵津

líng jīn

椿津

chūn jīn

辍津

chuò jīn

惊津

jīng jīn

棘津

jí jīn

龙津

lóng jīn

延津

yán jīn

蟆津

má jīn

凝津

níng jīn

生津

shēng jīn

道津

dào jīn

撒津

sā jīn

穷津

qióng jīn

弥津

mí jīn

盟津

méng jīn

孟津

mèng jīn

琼津

qióng jīn

龟津

guī jīn

临津

lín jīn

要津

yào jīn

问津

wèn jīn

松津

sōng jīn

涯津

yá jīn

玄津

xuán jīn

鱼津

yú jīn

芳津

fāng jīn

陕津

shǎn jīn

沧津

cāng jīn

冥津

míng jīn

九津

jiǔ jīn

枝津

zhī jīn

河津

hé jīn

云津

yún jīn

竞津

jìng jīn

谈津

tán jīn

上一组词:汉鼎
下一组词:汉皓

更多汉的组词

汉津的意思


词语解释:

银汉。亦特指十二星次中的'析木之津',在尾与南斗hAo86.之间。
汉水。

引证解释:

⒈ 银汉。亦特指十二星次中的“析木之津”,在尾与南斗之间。

引《尔雅·释天》:“析木之津,箕斗之间汉津也。”
郝懿行义疏:“《左传》及《周语》并云‘析木之津’。 韦昭注:‘津,天汉也。析木,次名,从尾十度至南斗十一度为析木,其间为汉津。’”

⒉ 汉水。

引宋曾巩《闻喜亭》诗:“闻喜名自昔,广亭临汉津。”

网络解释:

汉津

汉津读作(hàn jīn),释义为银汉,亦特指十二星次中的"析木之津"在尾与南斗之间。
更多津的组词

汉津详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:jīn

津jīn(1)(名)唾液:~液。(2)(名)汗:遍体生~。(3)(形)润泽。津jīn(名)渡口:~渡|关~|要~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025