zèng sòng
zèng lǐ
zèng suì
zèng chóu
zèng sháo
zèng cì
zèng jiàn
zèng kuì
zèng chǔ
zèng gōng
zèng yào
zèng chóu
zèng yǔ
zèng kuàng
zèng miǎn
zèng lǐ
zèng bié
zèng yǔ
zèng mǐ
zèng hào
zèng lài
zèng fēng
zèng gào
zèng pǐn
zèng jūn
zèng huì
zèng biān
zèng gěi
zèng yǔ
zèng dá
zèng fèng
zèng yí
zèng jià
zèng dāo
zèng cè
zèng hào
zèng hèn
zèng nuó
zèng tiē
zèng lù
zèng shàn
zèng jìn
zèng yí
zèng guān
zèng sǐ
zèng xī
zèng shì
zèng yán
zèng pèi
zèng wèn
zèng fù
zhāo jià
pèi jià
xià jià
sòng jià
táo jià
xǔ jià
hèn jià
zhuǎn jià
gēng jià
wǎn jià
péi jià
cóng jià
yuǎn jià
kū jià
yīn jià
bī jià
huā jià
xī jià
fā jià
chū jià
zèng jià
wǎn jià
qiǎn jià
zài jià
péi jià
hūn jià
zuò jià
bào jià
hūn jià
chū jià
pìn jià
gǎi jià
⒈ 犹陪嫁。
引《禅真后史》第九回:“今日弟媳不惟人物艷丽,又且赠嫁千金。”
《天雨花》第一回:“一个赠嫁丫环道:‘小姐恐怕天气炎热,带几件更换的纱衣在这包内。’”
胡朴安《中华全国风俗志·蒙古·蒙古人之礼节》:“赠嫁之物极简单,无妆奁,无箱笼,无衾裯,衣服随身而已。”
⒉ 指陪嫁的婢女。
引《西游补》第七回:“四个赠嫁在窗外走动,但有脚声,无口声。”
陪嫁。出嫁时,娘家赠送的物品或陪侍。
赠zèng(动)赠送;送。
嫁读音:jià嫁jià(1)(动)女子结婚(跟‘娶’相对):出~|~人|~女儿。(2)(动)转移(罪名、损失、负担等):转~|~祸于人。