péi zàng
péi wèi
péi zé
péi nú
péi bīn
péi jiǔ
péi zuì
péi bì
péi yàn
péi xí
péi cè
péi fang
péi qíng
péi yīn
péi zhǎn
péi liáo
péi cháng
péi kǒu
péi dòu
péi dǐng
péi kè
péi sāi
péi wèi
péi huā
péi miàn
péi jīng
péi èr
péi jué
péi chuáng
péi fèng
péi bǎng
péi wò
péi tóng
péi song
péi jià
péi pú
péi dài
péi sì
péi dòu
péi dùn
péi chéng
péi wěi
péi kū
péi dūn
péi suí
péi tuī
péi líng
péi bài
péi shǔ
péi jì
péi chén
péi shěn
péi cóng
péi jiē
péi bǐ
péi táng
péi tái
péi qiè
péi bèi
péi hù
péi shěn
péi lì
péi kǎo
péi zhù
péi zhuāng
péi yú
péi fèi
péi shǎng
péi huà
péi diào
péi chéng
péi chén
péi chèn
péi xiào
péi bàn
péi bì
péi qián
péi shì
péi lián
péi fǔ
péi lèi
péi gào
péi jià
péi luán
péi lǐ
péi yóu
péi hù
péi liè
bào jià
zài jià
kū jià
hūn jià
zuò jià
xià jià
cóng jià
xī jià
sòng jià
péi jià
xǔ jià
táo jià
gēng jià
pìn jià
zhuǎn jià
chū jià
bī jià
fā jià
gǎi jià
péi jià
wǎn jià
chū jià
qiǎn jià
pèi jià
hèn jià
wǎn jià
huā jià
zhāo jià
yīn jià
hūn jià
yuǎn jià
zèng jià
陪嫁péijià
(1) 〈方〉嫁妆
英dowry⒈ 女子出嫁时母家所赠与的财物。
引《西游记》第十一回:“﹝唐王﹞即将御妹的妆奩、衣物、首饰,尽赏赐了刘全,就如陪嫁一般。”
端木蕻良《早春》:“因为姑姑和我爸爸感情也好,陪嫁的地就有五十垧。”
赵树理《传家宝》一:“﹝针线筐﹞原是她娘出嫁时候的陪嫁,到她出嫁时候,她娘又给她作了陪嫁。”
⒉ 旧时指随嫁到男家的婢仆。
引《二十年目睹之怪现状》第三二回:“鸿甫的那一位老姨太太,本是他夫人的陪嫁鸦头。”
巴金《新生·三月十六日》:“陪伴母亲的就只有那个跟着母亲陪嫁到我们家来的老婢女。”
女子出嫁时随带的妆奁或随从的婢女。《西游记.第一二回》:「好一个有道的君王:即将御妹的妆奁、衣物、首饰,尽赏赐了刘全,就如陪嫁一般。」也作「陪门」、「陪送」、「赔嫁」、「赔赠」、「赔送」。
陪péi(1)(动)陪伴:~客人|失~。(2)(动)从旁协助:~审。
嫁读音:jià嫁jià(1)(动)女子结婚(跟‘娶’相对):出~|~人|~女儿。(2)(动)转移(罪名、损失、负担等):转~|~祸于人。