zèng jìn
zèng yí
zèng lù
zèng nuó
zèng fèng
zèng tiē
zèng cì
zèng jiàn
zèng hào
zèng yǔ
zèng lǐ
zèng pǐn
zèng gōng
zèng dāo
zèng lài
zèng fēng
zèng huì
zèng gěi
zèng miǎn
zèng suì
zèng sòng
zèng chóu
zèng kuàng
zèng gào
zèng chǔ
zèng cè
zèng hèn
zèng wèn
zèng yán
zèng mǐ
zèng dá
zèng bié
zèng fù
zèng shì
zèng kuì
zèng hào
zèng jià
zèng chóu
zèng jūn
zèng shàn
zèng yào
zèng sǐ
zèng yǔ
zèng pèi
zèng xī
zèng yǔ
zèng guān
zèng biān
zèng yí
zèng sháo
zèng lǐ
pú biān
zuì biān
diàn biān
dān biān
cháng biān
zhù biān
jiào biān
lóng biān
sǔn biān
fǎ biān
chī biān
guà biān
yáo biān
zǔ biān
tiě biān
zhuó biān
zhú biān
gǔ biān
jiā biān
bǐng biān
fǎn biān
tiáo biān
kuáng biān
chuī biān
yáng biān
jié biān
zhě biān
guāng biān
zèng biān
sī biān
niú biān
zhí biān
yín biān
lóng biān
yáng biān
mǎ biān
lián biān
tíng biān
yú biān
xiān biān
tóu biān
xiǎng biān
jìng biān
líng biān
zhēng biān
gāng biān
huǒ biān
jìng biān
míng biān
zhī biān
mán biān
chì biān
zhā biān
jī biān
zhì biān
hòu biān
⒈ 《左传·文公十三年》载:晋大夫士会奔秦,晋恐士会为秦所用,就派魏寿馀到秦策动士会回晋。
引士会离秦时, 秦大夫绕朝 “赠之以策,曰:‘子无谓秦无人,吾谋适不用也。’” 杜预注:“策,马檛。”
后即以“赠鞭”喻策马快行。 元关汉卿《四春园》第三折:“俺这里船临汴水休举棹,马到夷门懒赠鞭。”
清钱谦益《眼镜篇送张七异度北上公车》:“张兄偕计北上燕,束芻襚丝当赠鞭。”
赠zèng(动)赠送;送。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。