lǜ xué
lǜ wén
lǜ shī
lǜ dù
lǜ zhǔn
lǜ yuàn
lǜ qiē
lǜ hòu
lǜ jūn
lǜ shǒu
lǜ diǎn
lǜ tǐ
lǜ guàn
lǜ gé
lǜ lǜ
lǜ lì
lǜ fǎ
lǜ zhǎn
lǜ jì
lǜ zuò
lǜ zé
lǜ lì
lǜ shī
lǜ yí
lǜ jǐ
lǜ lì
lǜ kē
lǜ rén
lǜ chǐ
lǜ xíng
lǜ guǎn
lǜ zōng
lǜ fěng
lǜ fú
lǜ tiáo
lǜ sēng
lǜ fēng
lǜ táng
lǜ dòng
lǜ lǚ
lǜ yì
lǜ lìng
lǜ cáng
lǜ běn
lǜ kuí
zhèng yí
róng yí
wén yí
sāng yí
yù yí
hóng yí
miào yí
yǔ yí
mǔ yí
gōng yí
gǔ yí
jì yí
yuè yí
tóng yí
qín yí
xiǎng yí
guǐ yí
hūn yí
xīn yí
fāng yí
fèng yí
bìn yí
dù yí
guǐ yí
sú yí
qín yí
líng yí
lái yí
qiān yí
kē yí
wú yí
huī yí
gōng yí
xiǎo yí
yù yí
bì yí
chá yí
fù yí
sān yí
lìng yí
lòu yí
kūn yí
jiù yí
qióng yí
kuǎn yí
fēng yí
fù yí
fěi yí
jiāo yí
chàn yí
huáng yí
kǔn yí
tiān yí
héng yí
shèng yí
hàn yí
nǐ yí
jiǔ yí
qiān yí
fāng yí
zhì yí
jiǎng yí
xiàn yí
wèi yí
yán yí
rú yí
biāo yí
guān yí
lǜ yí
yóu yí
hēng yí
jǐng yí
jiào yí
fēng yí
fēi yí
jūn yí
bù yí
shàng yí
cháng yí
cháo yí
èr yí
guī yí
mì yí
chén yí
wēi yí
bié yí
bīn yí
biǎo yí
quán yí
liǎng yí
shén yí
xiè yí
hè yí
fěn yí
hòu yí
diǎn yí
hún yí
jìn yí
chéng yí
fěi yí
xiān yí
diàn yí
shì yí
sī yí
lǐ yí
zhì yí
yì yí
lì yí
liù yí
chén yí
chǒu yí
bì yí
chē yí
guāng yí
sòng yí
kuàng yí
dà yí
bāng yí
qián yí
dēng yí
⒈ 僧侣遵守的戒律和立身的仪则。
引《大乘义章》卷十:“言律仪者,制恶之法,説名为律。行依律戒,故号律仪。”
唐玄奘《大唐西域记·阿耆尼国》:“经教律仪,既遵印度,诸习学者,即其文而翫之。戒行律仪,洁清勤励。”
章炳麟《建立宗教论》:“故如美洲之摩门, 印度之溼婆韦纽, 西藏之莲华生教,专以不律仪为务者,无足论矣。”
⒉ 法律的礼节。
引《镜花缘》第二二回:“如今腹中只剩几段‘大唐律仪注单’,还有许多买办账。你要考他律例算盘,倒是熟的。”
佛教的戒律和威仪。
律lǜ(1)(名)法律;规则:定~|规~|纪~。(2)(名)我国古代审定乐音高低的标准;把乐音分为六律和六吕;合称十二律。(3)(名)旧诗的一种体裁:五~|七~。(4)(动)〈书〉约束:~己甚严。(5)(Lǜ)姓。
仪读音:yí仪(1)(名)人的外表:~表|~容|威~。(2)(名)礼节;仪式:司~|行礼如~。(3)(名)礼物:贺~|谢~。(4)(动)〈书〉倾心;向往:心~已久。(5)(Yí)姓。仪yí(名)仪器:~表|地动~。