律宗


律宗的组词


律己

lǜ jǐ

律仪

lǜ yí

律典

lǜ diǎn

律纪

lǜ jì

律历

lǜ lì

律候

lǜ hòu

律本

lǜ běn

律僧

lǜ sēng

律度

lǜ dù

律动

lǜ dòng

律文

lǜ wén

律切

lǜ qiē

律则

lǜ zé

律令

lǜ lìng

律律

lǜ lǜ

律服

lǜ fú

律宗

lǜ zōng

律讽

lǜ fěng

律学

lǜ xué

律条

lǜ tiáo

律诗

lǜ shī

律坐

lǜ zuò

律藏

lǜ cáng

律体

lǜ tǐ

律管

lǜ guǎn

律斩

lǜ zhǎn

律厤

lǜ lì

律贯

lǜ guàn

律院

lǜ yuàn

律格

lǜ gé

律义

lǜ yì

律师

lǜ shī

律手

lǜ shǒu

律科

lǜ kē

律准

lǜ zhǔn

律魁

lǜ kuí

律例

lǜ lì

律行

lǜ xíng

律均

lǜ jūn

律尺

lǜ chǐ

律法

lǜ fǎ

律吕

lǜ lǚ

律堂

lǜ táng

律人

lǜ rén

律风

lǜ fēng


权宗

quán zōng

继宗

jì zōng

本宗

běn zōng

贵宗

guì zōng

开宗

kāi zōng

瞽宗

gǔ zōng

讲宗

jiǎng zōng

河宗

hé zōng

社宗

shè zōng

隆宗

lóng zōng

岱宗

dài zōng

律宗

lǜ zōng

学宗

xué zōng

夷宗

yí zōng

幽宗

yōu zōng

阮宗

ruǎn zōng

阖宗

hé zōng

有宗

yǒu zōng

雷宗

léi zōng

禋宗

yīn zōng

心宗

xīn zōng

旷宗

kuàng zōng

反宗

fǎn zōng

词宗

cí zōng

大宗

dà zōng

卷宗

juàn zōng

文宗

wén zōng

夺宗

duó zōng

联宗

lián zōng

台宗

tái zōng

祖宗

zǔ zong

真宗

zhēn zōng

毁宗

huǐ zōng

覆宗

fù zōng

义宗

yì zōng

毛宗

máo zōng

豪宗

háo zōng

功宗

gōng zōng

全宗

quán zōng

强宗

qiáng zōng

代宗

dài zōng

九宗

jiǔ zōng

归宗

guī zōng

华宗

huá zōng

南宗

nán zōng

教宗

jiào zōng

父宗

fù zōng

命宗

mìng zōng

贱宗

jiàn zōng

高宗

gāo zōng

六宗

liù zōng

北宗

běi zōng

同宗

tóng zōng

朝宗

cháo zōng

可宗

kě zōng

贰宗

èr zōng

皇宗

huáng zōng

阴宗

yīn zōng

儒宗

rú zōng

密宗

mì zōng

世宗

shì zōng

邪宗

xié zōng

八宗

bā zōng

旁宗

páng zōng

禅宗

chán zōng

贫宗

pín zōng

山宗

shān zōng

帝宗

dì zōng

遗宗

yí zōng

弥宗

mí zōng

外宗

wài zōng

度宗

dù zōng

雩宗

yú zōng

陋宗

lòu zōng

太宗

tài zōng

正宗

zhèng zōng

释宗

shì zōng

空宗

kōng zōng

还宗

hái zōng

一宗

yī zōng

单宗

dān zōng

吾宗

wú zōng

时宗

shí zōng

常宗

cháng zōng

辞宗

cí zōng

百宗

bǎi zōng

上一组词:利空
下一组词:翔翼

更多律的组词

律宗的意思


词语解释:

中国佛教派别之一,唐释.道宣所创,以持戒律为主,谓戒律为佛教之根本,解脱之要道,故称。

引证解释:

⒈ 中国佛教派别之一, 唐释道宣所创,以持戒律为主,谓戒律为佛教之根本,解脱之要道,故称。

引范文澜《中国通史简编》第三编第七章第一节:“唐初终南山白果寺僧道宣,著述甚富,着重提倡《四分律》,律学成为专门学问,因此成立律宗。又称南山宗。”

国语词典:

中国佛教宗派之一。以研习及传持戒律为主的宗派。可分成三系:一是道宣所传的南山宗。二是法砺所传的相部宗。三是怀素所传的东塔宗。后来相部、东塔两系逐渐衰微,只南山一系传承独盛,所以后来所谓的律宗,多指南山律宗。

词语翻译

德语Risshū (jap. Schule des Buddhismus)​ (Eig, Buddh)​

网络解释:

律宗 (中国佛教宗派之一)

律宗,中国佛教宗派之一,发源地是陕西西安净业寺。因着重研习及传持戒律而得名。实际创始人为唐代道宣。复因道宣住终南山,又有南山律宗或南山宗之称。律宗的教理分成戒法、戒体、戒行、戒相四科,也称四分律宗。戒法是佛所判定的戒律;戒行是戒律的实践;戒相是戒的表现或规定,即五戒、十戒、二百五十戒等。该宗的主要学说是戒体论。戒体是受戒弟子从师受戒时所发生而领受在自心的法体。即由接受的作法在心理上构成一种防非止恶的功能。这是律宗教理的核心理论。
更多宗的组词

律宗详细解释


读音:lǜ

律lǜ(1)(名)法律;规则:定~|规~|纪~。(2)(名)我国古代审定乐音高低的标准;把乐音分为六律和六吕;合称十二律。(3)(名)旧诗的一种体裁:五~|七~。(4)(动)〈书〉约束:~己甚严。(5)(Lǜ)姓。

读音:zōng

宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025