律风


律风的组词


律例

lǜ lì

律服

lǜ fú

律魁

lǜ kuí

律令

lǜ lìng

律诗

lǜ shī

律贯

lǜ guàn

律文

lǜ wén

律动

lǜ dòng

律宗

lǜ zōng

律行

lǜ xíng

律管

lǜ guǎn

律切

lǜ qiē

律体

lǜ tǐ

律厤

lǜ lì

律坐

lǜ zuò

律风

lǜ fēng

律讽

lǜ fěng

律藏

lǜ cáng

律格

lǜ gé

律本

lǜ běn

律准

lǜ zhǔn

律法

lǜ fǎ

律僧

lǜ sēng

律典

lǜ diǎn

律纪

lǜ jì

律尺

lǜ chǐ

律均

lǜ jūn

律仪

lǜ yí

律律

lǜ lǜ

律手

lǜ shǒu

律学

lǜ xué

律候

lǜ hòu

律人

lǜ rén

律斩

lǜ zhǎn

律度

lǜ dù

律院

lǜ yuàn

律历

lǜ lì

律吕

lǜ lǚ

律条

lǜ tiáo

律师

lǜ shī

律则

lǜ zé

律义

lǜ yì

律堂

lǜ táng

律科

lǜ kē

律己

lǜ jǐ


劫风

jié fēng

闺风

guī fēng

幈风

píng fēng

张风

zhāng fēng

终风

zhōng fēng

捽风

zuó fēng

油风

yóu fēng

周风

zhōu fēng

依风

yī fēng

隧风

suì fēng

烈风

liè fēng

恩风

ēn fēng

长风

zhǎng fēng

倾风

qīng fēng

瞭风

liǎo fēng

刮风

guā fēng

扇风

shān fēng

土风

tǔ fēng

黑风

hēi fēng

微风

wēi fēng

下风

xià fēng

钦风

qīn fēng

偏风

piān fēng

刁风

diāo fēng

感风

gǎn fēng

食风

shí fēng

倒风

dào fēng

语风

yǔ fēng

雪风

xuě fēng

反风

fǎn fēng

口风

kǒu fēng

酸风

suān fēng

条风

tiáo fēng

东风

dōng fēng

心风

xīn fēng

洋风

yáng fēng

南风

nán fēng

阊风

chāng fēng

糖风

táng fēng

阳风

yáng fēng

喉风

hóu fēng

传风

chuán fēng

杨风

yáng fēng

旋风

xuàn fēng

诈风

zhà fēng

通风

tōng fēng

画风

huà fēng

乱风

luàn fēng

樵风

qiáo fēng

翾风

xuān fēng

飞风

fēi fēng

台风

tái fēng

常风

cháng fēng

凄风

qī fēng

丕风

pī fēng

扯风

chě fēng

犯风

fàn fēng

泠风

líng fēng

文风

wén fēng

迁风

qiān fēng

戗风

qiāng fēng

馋风

chán fēng

飔风

sī fēng

走风

zǒu fēng

九风

jiǔ fēng

漏风

lòu fēng

飙风

biāo fēng

还风

hái fēng

向风

xiàng fēng

使风

shǐ fēng

从风

cóng fēng

望风

wàng fēng

守风

shǒu fēng

抖风

dǒu fēng

凶风

xiōng fēng

旁风

páng fēng

人风

rén fēng

看风

kàn fēng

头风

tóu fēng

驶风

shǐ fēng

巽风

xùn fēng

恶风

è fēng

沙风

shā fēng

五风

wǔ fēng

灵风

líng fēng

定风

dìng fēng

中风

zhòng fēng

晞风

xī fēng

雷风

léi fēng

阵风

zhèn fēng

豳风

bīn fēng

放风

fàng fēng

痉风

jìng fēng

歌风

gē fēng

托风

tuō fēng

干风

gān fēng

会风

huì fēng

噫风

yī fēng

弱风

ruò fēng

上风

shàng fēng

迟风

chí fēng

古风

gǔ fēng

冬风

dōng fēng

家风

jiā fēng

殊风

shū fēng

牌风

pái fēng

行风

xíng fēng

披风

pī fēng

乾风

qián fēng

薰风

xūn fēng

道风

dào fēng

移风

yí fēng

和风

hé fēng

松风

sōng fēng

当风

dāng fēng

同风

tóng fēng

学风

xué fēng

候风

hòu fēng

颽风

kǎi fēng

颠风

diān fēng

贞风

zhēn fēng

跌风

diē fēng

美风

měi fēng

过风

guò fēng

背风

bèi fēng

麻风

má fēng

遡风

sù fēng

威风

wēi fēng

狂风

kuáng fēng

阴风

yīn fēng

顶风

dǐng fēng

郑风

zhèng fēng

丽风

lì fēng

湿风

shī fēng

祖风

zǔ fēng

陋风

lòu fēng

冽风

liè fēng

重风

zhòng fēng

雄风

xióng fēng

醇风

chún fēng

搧风

shān fēng

飓风

jù fēng

关风

guān fēng

众风

zhòng fēng

猋风

biāo fēng

巨风

jù fēng

华风

huá fēng

巡风

xún fēng

辉风

huī fēng

肝风

gān fēng

香风

xiāng fēng

滔风

tāo fēng

流风

liú fēng

尖风

jiān fēng

驰风

chí fēng

拜风

bài fēng

分风

fèn fēng

撮风

cuō fēng

阆风

láng fēng

怀风

huái fēng

憎风

zēng fēng

胡风

hú fēng

严风

yán fēng

顺风

shùn fēng

军风

jūn fēng

森风

sēn fēng

知风

zhī fēng

沓风

tà fēng

高风

gāo fēng

凌风

líng fēng

末风

mò fēng

惊风

jīng fēng

浇风

jiāo fēng

餐风

cān fēng

囊风

náng fēng

朔风

shuò fēng

鼻风

bí fēng

偃风

yǎn fēng

迷风

mí fēng

金风

jīn fēng

三风

sān fēng

王风

wáng fēng

淩风

líng fēng

恒风

héng fēng

帆风

fān fēng

脐风

qí fēng

采风

cǎi fēng

斤风

jīn fēng

路风

lù fēng

善风

shàn fēng

雅风

yǎ fēng

了风

le fēng

世风

shì fēng

飂风

liù fēng

蕙风

huì fēng

正风

zhèng fēng

盗风

dào fēng

跑风

pǎo fēng

贾风

jiǎ fēng

攒风

zǎn fēng

时风

shí fēng

讬风

tuō fēng

宣风

xuān fēng

飘风

piāo fēng

鹰风

yīng fēng

装风

zhuāng fēng

生风

shēng fēng

含风

hán fēng

融风

róng fēng

炼风

liàn fēng

考风

kǎo fēng

鸿风

hóng fēng

眇风

miǎo fēng

驭风

yù fēng

士风

shì fēng

闻风

wén fēng

诗风

shī fēng

逞风

chěng fēng

豪风

háo fēng

云风

yún fēng

提风

tí fēng

纠风

jiū fēng

软风

ruǎn fēng

瘫风

tān fēng

楚风

chǔ fēng

黄风

huáng fēng

歪风

wāi fēng

侈风

chǐ fēng

天风

tiān fēng

痴风

chī fēng

霾风

mái fēng

柳风

liǔ fēng

冻风

dòng fēng

节风

jié fēng

恺风

kǎi fēng

推风

tuī fēng

竹风

zhú fēng

结风

jié fēng

察风

chá fēng

泽风

zé fēng

迵风

dòng fēng

昌风

chāng fēng

颩风

biāo fēng

靡风

mí fēng

扶风

fú fēng

希风

xī fēng

喝风

hē fēng

蜃风

shèn fēng

荡风

dàng fēng

细风

xì fēng

皇风

huáng fēng

菄风

dōng fēng

春风

chūn fēng

驱风

qū fēng

别风

bié fēng

临风

lín fēng

贼风

zéi fēng

贻风

yí fēng

成风

chéng fēng

盐风

yán fēng

门风

mén fēng

惠风

huì fēng

暄风

xuān fēng

徽风

huī fēng

起风

qǐ fēng

谈风

tán fēng

颓风

tuí fēng

撩风

liáo fēng

戕风

qiāng fēng

作风

zuò fēng

仙风

xiān fēng

观风

guān fēng

迅风

xùn fēng

箭风

jiàn fēng

韩风

hán fēng

抢风

qiāng fēng

癜风

diàn fēng

刀风

dāo fēng

麦风

mài fēng

韶风

sháo fēng

肃风

sù fēng

党风

dǎng fēng

謿风

cháo fēng

男风

nán fēng

搐风

chù fēng

凯风

kǎi fēng

回风

huí fēng

清风

qīng fēng

寒风

hán fēng

革风

gé fēng

陆风

lù fēng

被风

bèi fēng

邙风

máng fēng

积风

jī fēng

可风

kě fēng

出风

chū fēng

英风

yīng fēng

凉风

liáng fēng

隙风

xì fēng

调风

tiáo fēng

上一组词:德况
下一组词:风律

更多律的组词

律风的意思


词语解释:

《汉书.律历志上》:"至[.好工具]治之世,天地之气合以生风;天地之风气正,十二律正。"颜师古注引孟康曰:"律得风气而成声,风和乃律调也。"后因以"律风"指和风。

引证解释:

⒈ 后因以“律风”指和风。

引《汉书·律历志上》:“至治之世,天地之气合以生风;天地之风气正,十二律正。”
颜师古注引孟康曰:“律得风气而成声,风和乃律调也。”
《乐府诗集·郊庙歌辞五·唐祀圆丘乐章》:“烂云普洽,律风无外。”

网络解释:

律风

律风 拼音: 解释: 1.《汉书.律历志上》:"至治之世,天地之气合以生风;天地之风气正,十二律正。"颜师古注引孟康曰:"律得风气而成声,风和乃律调也。"后因以"律风"指和风。
更多风的组词

律风详细解释


读音:lǜ

律lǜ(1)(名)法律;规则:定~|规~|纪~。(2)(名)我国古代审定乐音高低的标准;把乐音分为六律和六吕;合称十二律。(3)(名)旧诗的一种体裁:五~|七~。(4)(动)〈书〉约束:~己甚严。(5)(Lǜ)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025