tuō bǎ
tuō zhuài
tuō chuang
tuō bù
tuō kuǎ
tuō dǒu
tuō mó
tuō bù
tuō dài
tuō táng
tuō shēn
tuō lù
tuō shén
tuō lún
tuō chuán
tuō xié
tuō fā
tuō gōu
tuō wǎng
tuō tà
tuō suān
tuō qiāng
tuō tà
tuō qiàn
tuō mǎ
tuō dòu
tuō kù
tuō háng
tuō yù
tuō yán
tuō yè
tuō gē
tuō lā
tuō bǎn
tuō lěi
tuō chē
tuō cháng
tuō zǐ
tuō dòu
tuō chě
tuō pá
tuō wàn
diào qiāng
jīng qiāng
bí qiāng
chǐ qiāng
kū qiāng
pén qiāng
zéi qiāng
nǎi qiāng
xiōng qiāng
huī qiāng
chuī qiāng
nào qiāng
huā qiāng
qǔ qiāng
dā qiāng
lú qiāng
cí qiāng
nèi qiāng
còu qiāng
jiē qiāng
huáng qiāng
tuō qiāng
xíng qiāng
shēng qiāng
xǐng qiāng
kū qiāng
zuò qiāng
kōng qiāng
kū qiāng
tuō qiāng
dā qiāng
kāi qiāng
fù qiāng
jǐ qiāng
bāng qiāng
pāo qiāng
qū qiāng
guò qiāng
ná qiāng
gāo qiāng
zhuāng qiāng
yì qiāng
shàng qiāng
mǎn qiāng
kūn qiāng
qián qiāng
lǎo qiāng
kǒu qiāng
pín qiāng
chàng qiāng
yī qiāng
pái qiāng
guān qiāng
tǐ qiāng
qín qiāng
qiáo qiāng
shǐ qiāng
yóu qiāng
zuò qiāng
fān qiāng
tǔ qiāng
⒈ 歌唱时字句后的延长音调。
引王朝闻《一样与多样·创作、欣赏与认识》:“比如蒙古草原的牧歌,它那悠扬徐缓的拖腔,是在辽阔的草原这样的地理条件中,劳动人民为了有效地交流思想感情而形成的。”
洪深《戏的念词与诗的朗诵》二:“在引声拖腔之中,搀夹凿断勿连之音,正是南曲的特长。”
戏曲、曲艺唱腔中为表现情绪而需要拖长的部分。有长有短,有的用于句中,有的用于句尾。在演唱中,拖腔多为字音尾音的延长,有的则加上衬字或衬词。是对原唱腔的进一步发挥,可以增强音乐的表现力。
拖tuō(1)(动)基本义:拉着物体使挨着地面或另一物体的表面移动:拉着物体使挨着地面或另一物体的表面移动(2)在身体后面耷拉着:~着辫子|~带。(3)拖延:~拉|~欠。
腔读音:qiāng腔qiāng(1)(名)(~儿)动物身体中空的部分:~肠|口~|鼻~|胸~|腹~|满~热血|炉~儿。(2)(名)(~儿)话:开~|答~。(3)(名)(~儿)乐曲的调子:高~|花~|昆~|唱~。(4)(名)(~儿)说话的腔调:装~|拿~|南~北调|油~滑调。