chàng dǎo
chàng móu
chàng hào
chàng duàn
chàng tóu
chàng gōng
chàng bài
chàng jī
chàng hè
chàng niàn
chàng yín
chàng piān
chàng míng
chàng hùn
chàng dào
chàng shī
chàng jīng
chàng shuāi
chàng shēng
chàng yì
chàng shū
chàng yǎn
chàng lǜ
chàng dào
chàng zào
chàng yú
chàng chóu
chàng chén
chàng xiān
chàng jiào
chàng cí
chàng sòng
chàng shǐ
chàng dì
chàng cí
chàng lòu
chàng kǎi
chàng hū
chàng xí
chàng gē
chàng lǐ
chàng yì
chàng gōng
chàng běn
chàng shàn
chàng mǎo
chàng shǒu
chàng yún
chàng yuè
chàng bái
chàng ruò
chàng hǎo
chàng yǐn
chàng huàn
chàng yán
chàng yóu
chàng chóu
chàng suí
chàng yú
chàng yáng
chàng míng
chàng shǒu
chàng nuò
chàng zhuàn
chàng xì
chàng luàn
chàng pàn
chàng rě
chàng yǐng
chàng qiāng
chàng hǒu
chàng tàn
chàng lǐ
chàng chóu
chàng mén
chàng kǒu
chàng sà
chàng hē
chàng zōu
chàng zhēn
chàng háo
chàng shēn
chàng jí
chàng xiǎo
nèi qiāng
kūn qiāng
pái qiāng
zuò qiāng
gāo qiāng
kū qiāng
kōng qiāng
chǐ qiāng
dā qiāng
yì qiāng
bāng qiāng
shǐ qiāng
tuō qiāng
qín qiāng
bí qiāng
pín qiāng
còu qiāng
guān qiāng
yī qiāng
zuò qiāng
fān qiāng
fù qiāng
huáng qiāng
pāo qiāng
jǐ qiāng
guò qiāng
tǐ qiāng
chàng qiāng
kū qiāng
kāi qiāng
zhuāng qiāng
xǐng qiāng
kǒu qiāng
nào qiāng
huā qiāng
tuō qiāng
lú qiāng
shàng qiāng
qū qiāng
diào qiāng
tǔ qiāng
dā qiāng
jīng qiāng
jiē qiāng
nǎi qiāng
chuī qiāng
xiōng qiāng
mǎn qiāng
lǎo qiāng
huī qiāng
zéi qiāng
shēng qiāng
yóu qiāng
pén qiāng
qǔ qiāng
kū qiāng
qián qiāng
cí qiāng
xíng qiāng
ná qiāng
qiáo qiāng
(好工具.)唱腔chàngqiāng
(1) 戏曲中唱出来的曲调
英music for voices⒈ 戏曲音乐的主要组成部分。指人声歌唱的部分。是同器乐伴奏的部分相对而言。
引徐迟《牡丹》八:“整个怀仁堂上寂若无人,没有一点声音,只有她的唱腔,安祥,徐疾,穿行在大红廊柱间,缭绕在金碧辉煌的画梁上。”
戏曲演员歌唱时的曲调。各地方戏曲因所使用的方言不同,其唱腔曲调亦各异其趣。每个剧种或曲种都有一定的唱腔,同一唱腔又因演员行腔的不同而形成各种流派,如京剧中有谭派、汪派及孙派等。
唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。
腔读音:qiāng腔qiāng(1)(名)(~儿)动物身体中空的部分:~肠|口~|鼻~|胸~|腹~|满~热血|炉~儿。(2)(名)(~儿)话:开~|答~。(3)(名)(~儿)乐曲的调子:高~|花~|昆~|唱~。(4)(名)(~儿)说话的腔调:装~|拿~|南~北调|油~滑调。