tuō tà
tuō háng
tuō chē
tuō suān
tuō bǎ
tuō zǐ
tuō tà
tuō mó
tuō yán
tuō mǎ
tuō bǎn
tuō qiàn
tuō lā
tuō chuang
tuō lún
tuō chě
tuō kù
tuō pá
tuō fā
tuō chuán
tuō xié
tuō shēn
tuō gē
tuō yù
tuō lěi
tuō lù
tuō qiāng
tuō bù
tuō dǒu
tuō wǎng
tuō táng
tuō shén
tuō gōu
tuō wàn
tuō dài
tuō bù
tuō dòu
tuō cháng
tuō zhuài
tuō dòu
tuō kuǎ
tuō yè
āi yù
zhū yù
zhēn yù
qiú yù
yìng yù
fú yù
ruǎn yù
dǐ yù
shù yù
hán yù
shì yù
lǜ yù
pú yù
xiè yù
xī yù
wēn yù
guān yù
rùn yù
cān yù
guì yù
yí yù
chuī yù
pán yù
xuān yù
piàn yù
mò yù
jiǎn yù
hóng yù
diāo yù
lù yù
shuāng yù
jī yù
wèi yù
gǔ yù
méi yù
xuán yù
zhuó yù
hóng yù
dǐng yù
hé yù
zǐ yù
shì yù
zhuàn yù
xuàn yù
lì yù
jiā yù
qì yù
jīng yù
chǔ yù
tóu yù
yáo yù
zhèn yù
dú yù
jiá yù
cóng yù
fú yù
lǎng yù
xiāo yù
mín yù
gǎi yù
qún yù
cāng yù
xiǎng yù
fēi yù
niǎn yù
cuì yù
liào yù
guàn yù
yú yù
bīng yù
gāng yù
hé yù
yǐ yù
bì yù
bì yù
tuò yù
qīng yù
guī yù
pēn yù
huò yù
fēng yù
bǐ yù
xuán yù
gōng yù
pèi yù
guàn yù
jué yù
zuì yù
juān yù
zhì yù
xiāng yù
qióng yù
diào yù
xī yù
huáng yù
jí yù
mǎng yù
bì yù
bǎo yù
qiē yù
kuī yù
lěng yù
bèi yù
fàn yù
tuí yù
ruì yù
yàn yù
dū yù
míng yù
bào yù
huǒ yù
féng yù
xiè yù
bái yù
pò yù
qīng yù
xī yù
là yù
měi yù
lán yù
jīn yù
hào yù
xiān yù
cāng yù
liáng yù
héng yù
hán yù
kūn yù
nì yù
shí yù
hán yù
xuàn yù
mái yù
chǐ yù
piǎo yù
liù yù
tíng yù
diāo yù
suì yù
yùn yù
shēng yù
qún yù
guī yù
zhěn yù
lán yù
sòng yù
shuǐ yù
zhēn yù
qiū yù
huái yù
xiǎo yù
fán yù
fēng yù
mín yù
qián yù
nòng yù
zhǒng yù
cài yù
tuō yù
huán yù
⒈ 衣襟下垂带玉佩。喻指显贵。
引语出晋潘岳《西征赋》:“飞翠緌,拖鸣玉,以出入禁门者众矣。”
唐杜甫《秋日寄题郑监湖上亭》诗:“挥金应物理,拖玉岂吾身。”
清曹寅《正月二十九日随驾入侍鹿苑》诗:“拖玉廿年空皓首,衰残何以报吾君。”
拖tuō(1)(动)基本义:拉着物体使挨着地面或另一物体的表面移动:拉着物体使挨着地面或另一物体的表面移动(2)在身体后面耷拉着:~着辫子|~带。(3)拖延:~拉|~欠。
玉读音:yù玉yù(1)本义:(名)温润而有光泽的美石。(2)(形)比喻洁白或美丽:~颜|亭亭~立。(3)敬辞;指对方身体或行动:~音|~照。(4)(Yù)姓。