zhǔ bǐng
mì bǐng
suǐ bǐng
lǜ bǐng
ròu bǐng
tāng bǐng
dà bǐng
má bǐng
yuán bǐng
jiāng bǐng
chuí bǐng
cuì bǐng
hú bǐng
liáng bǐng
yóu bǐng
zǎo bǐng
hú bǐng
gěng bǐng
jú bǐng
zhēng bǐng
liè bǐng
xíng bǐng
xiē bǐng
kǎo bǐng
mài bǐng
yú bǐng
jīn bǐng
lú bǐng
kū bǐng
guāng bǐng
yín bǐng
yàn bǐng
gāo bǐng
miàn bǐng
jiān bing
suǒ bǐng
lóng bǐng
fó bǐng
shuǐ bǐng
fān bǐng
chuī bǐng
huàn bǐng
dàn bǐng
rǔ bǐng
shì bǐng
juǎn bǐng
lào bǐng
zǐ bǐng
tiě bǐng
huán bǐng
yā bǐng
pó bǐng
shāo bing
jīng bǐng
qū bǐng
báo bǐng
xiāng bǐng
dòu bǐng
kuǎ bǐng
bái bǐng
mài bǐng
yuè bǐng
bǎi bǐng
shuō bǐng
shuō bǐng
dào bǐng
huà bǐng
huán bǐng
guō bing
fèng bǐng
⒈ 一种用白面烙成的大而厚的饼。
引鲁迅《朝花夕拾·琐记》:“仍然自己不觉得有什么‘不对’,一有闲空,就照例地吃侉饼,花生米,辣椒,看《天演论》。”
鲁迅《且介亭杂文二集·弄堂生意古今谈》:“至于车夫,那自然只好退到马路边沿饿肚子,或者幸而还能够咬侉饼。”
侉kuǎ(1)(形)〈方〉语音不正;特指口音跟本地语音不同。(2)(形)〈方〉粗大;不细巧:几年不见长成个~大个儿。
饼读音:bǐng饼bǐng(1)(名)泛称烤熟或蒸熟的面食;形状大多扁而圆:月~|烧~。(2)(名)(~儿)形体像饼的东西:铁~|豆~|柿~儿。