mài guān
mài xiū
mài quē
mài bǔ
mài píng
mài huò
mài guāi
mài nong
mài kē
mài wǔ
mài bīng
mài miǎn
mài zhòng
mài zhàng
mài pū
mài néng
mài jué
mài huì
mài dǎo
mài qiào
mài kōng
mài shǒu
mài zhèn
mài dù
mài qiǎo
mài wēi
mài gōng
mài ēn
mài jiā
mài kè
mài qì
mài hūn
mài shù
mài lú
mài qíng
mài yǒu
mài zhǔ
mài chūn
mài zuò
mài huò
mài fù
mài píng
mài huā
mài què
mài jīn
mài chāng
mài táng
mài jià
mài kùn
mài mìng
mài yù
mài ào
mài jué
mài chěng
mài zǔ
mài gōng
mài shēn
mài fàng
mài xiàng
mài è
mài hūn
mài zhì
mài yōng
mài sī
mài běn
mài pó
mài hǎo
mài yì
mài yǎn
mài jiàn
mài měng
mài yín
mài chū
mài yào
mài bǐng
mài qǐng
mài xiào
mài yuē
mài fāng
mài yùn
mài dāi
mài tí
mài quán
mài diǎn
mài shé
mài fǎ
mài guó
mài jì
mài lǎo
mài zhàng
mài yōng
mài kè
mài jiāng
mài fù
mài zhí
mài yù
mài zéi
mài zuǐ
mài wén
mài zhé
mài kǒu
mài sǐ
mài lǎn
mài méng
mài qián
mài shé
mài jìn
mài yì
mài jiāo
mài qīng
mài tú
mài fù
mài xiè
mài lì
mài guà
mài huāng
mài duàn
mài zhū
mài liǎn
mài fàn
mài luàn
mài gěi
mài shì
mài chàng
mài jiàng
mài mǎi
mài guì
mài chǎng
mài dān
mài lín
mài wǔ
mài jiān
mài quàn
mài yù
mài dǐ
mài zū
mài yù
mài qīng
mài cái
mài lú
lào bǐng
bǎi bǐng
hú bǐng
shāo bing
fān bǐng
lǜ bǐng
xiāng bǐng
rǔ bǐng
gěng bǐng
dào bǐng
yín bǐng
dòu bǐng
shuō bǐng
yú bǐng
yóu bǐng
fó bǐng
jiān bing
fèng bǐng
lóng bǐng
huán bǐng
shuǐ bǐng
gāo bǐng
yā bǐng
bái bǐng
huán bǐng
xíng bǐng
yuè bǐng
jīng bǐng
huàn bǐng
kǎo bǐng
tāng bǐng
suǐ bǐng
pó bǐng
jiāng bǐng
kuǎ bǐng
guō bing
mì bǐng
yàn bǐng
ròu bǐng
miàn bǐng
yuán bǐng
juǎn bǐng
zhēng bǐng
tiě bǐng
zhǔ bǐng
zǐ bǐng
shuō bǐng
má bǐng
mài bǐng
qū bǐng
chuī bǐng
lú bǐng
kū bǐng
liè bǐng
xiē bǐng
jú bǐng
shì bǐng
huà bǐng
dà bǐng
guāng bǐng
cuì bǐng
zǎo bǐng
mài bǐng
dàn bǐng
suǒ bǐng
jīn bǐng
chuí bǐng
liáng bǐng
hú bǐng
báo bǐng
⒈ 出卖饼食。旧时以为贱业。 《汉书·王莽传中》:“王盛者,卖饼。
引莽按符命求得此姓名十餘人,两人容貌应卜相,径从布衣登用,以视神焉。”
宋陆游《寓怀》诗:“我岂卖饼儿,自衒三家市。”
清陈维崧《金菊对芙蓉·舟行遇大风仍用前韵》词:“十载萍梗飘流,只赁廡皋桥,卖饼安丘。”
⒉ 指晋束晳的《饼赋》。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·谐隐》:“潘岳 ‘丑妇’之属, 束晳 ‘卖饼’之类,尤而效之,盖以百数。”
⒊ 见“卖饼家”。
卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。
饼读音:bǐng饼bǐng(1)(名)泛称烤熟或蒸熟的面食;形状大多扁而圆:月~|烧~。(2)(名)(~儿)形体像饼的东西:铁~|豆~|柿~儿。