chuī guì
chuī jìn
chuī yān
chuī zhǒu
chuī yān
chuī lèi
chuī hái
chuī fù
chuī yù
chuī rén
chuī jù
chuī yǎng
chuī jiù
chuī diāo
chuī bǐng
chuī huǒ
chuī mǐ
chuī zǐ
chuī zhuó
chuī zèng
chuī zhou
chuī shí
chuī gǔ
chuī fàn
chuī zhēng
chuī cuàn
chuī shú
chuī shì
chuī zhǔ
gěng bǐng
huán bǐng
cuì bǐng
fó bǐng
yín bǐng
fān bǐng
dàn bǐng
bái bǐng
shuō bǐng
jú bǐng
lào bǐng
juǎn bǐng
tiě bǐng
suǐ bǐng
yā bǐng
mài bǐng
má bǐng
rǔ bǐng
guāng bǐng
xíng bǐng
liè bǐng
shì bǐng
dà bǐng
huà bǐng
yàn bǐng
yú bǐng
kū bǐng
lú bǐng
pó bǐng
zhēng bǐng
dào bǐng
yuán bǐng
fèng bǐng
yuè bǐng
huàn bǐng
gāo bǐng
suǒ bǐng
tāng bǐng
lǜ bǐng
jīng bǐng
hú bǐng
kuǎ bǐng
mì bǐng
hú bǐng
miàn bǐng
báo bǐng
jīn bǐng
shuō bǐng
shuǐ bǐng
zǎo bǐng
mài bǐng
xiē bǐng
lóng bǐng
guō bing
dòu bǐng
bǎi bǐng
jiān bing
huán bǐng
yóu bǐng
kǎo bǐng
jiāng bǐng
zǐ bǐng
chuí bǐng
chuī bǐng
shāo bing
ròu bǐng
zhǔ bǐng
qū bǐng
xiāng bǐng
liáng bǐng
炊饼chuībǐng
(1) 发面夹油、芝麻酱等蒸成的饼
英steamed cake⒈ 蒸饼。
引宋吴处厚《青箱杂记》卷二:“仁宗庙讳‘贞’,语譌近‘蒸’,今内庭上下皆呼‘蒸饼’为‘炊饼’。”
金元好问《读书山雪中》诗:“何人办作陈莹中,来与先生共炊饼。”
《水浒传》第五三回:“戴宗在怀里摸出几个炊饼来自吃。”
蒸饼。宋时为避仁宗讳(仁宗庙讳贞)故改称为「炊饼」。见宋.吴处厚《青箱杂记.卷二》。
炊chuī(动)烧火做饭:~具。
饼读音:bǐng饼bǐng(1)(名)泛称烤熟或蒸熟的面食;形状大多扁而圆:月~|烧~。(2)(名)(~儿)形体像饼的东西:铁~|豆~|柿~儿。