chún liáng
lián liáng
shàn liáng
cái liáng
wù liáng
jiā liáng
shèng liáng
jùn liáng
gǎi liáng
wú liáng
chún liáng
qián liáng
gāo liáng
zhōng liáng
bāng liáng
dēng liáng
chún liáng
yóu liáng
cóng liáng
dūn liáng
yōu liáng
píng liáng
xián liáng
hé liáng
míng liáng
zhì liáng
bù liáng
jìn liáng
qiān liáng
jiā liáng
nài liáng
jùn liáng
qū liáng
xuǎn liáng
gōng liáng
duān liáng
jīng liáng
dōu liáng
róu liáng
xiù liáng
fāng liáng
guó liáng
fàng liáng
láo liáng
tiáo liáng
tiān liáng
jùn liáng
wēn liáng
wáng liáng
jiān liáng
nú liáng
xùn liáng
qiáng liáng
sān liáng
cái liáng
wéi liáng
jùn liáng
cū liáng
jí liáng
jǐn liáng
cí liáng
jiān liáng
zhēn liáng
qǐ liáng
xián liáng
qīng liáng
dān liáng
rèn liáng
jùn liáng
⒈ 即王良。春秋时晋国善御者。后常用作善御者的代称。
引《文选·卢谌<赠刘琨>诗》:“眷同尤良,用乏驥騄。”
李善注:“《左氏传》曰:‘ 晋赵鞅纳卫太子于戚,将战, 邮无恤御简子。’ 杜预曰:‘ 邮无恤,王良也。’尤与邮同,古字通。”
尤yóu(1)(形)特异的;突出的:~异|无耻之~。(2)(副)更;尤其:~甚|~妙|此地盛产水果;~以梨桃著称。(3)(Yóu)姓。(4)(名)过失;效~。(5)(名)怨恨;归咎:怨~|怨天~人。
良读音:liáng良liáng(1)(形)好:优~|~好|善~|~药苦口|~策|~辰。(2)(名)善良的人:除暴安~。(3)(副)很:~久|获益~多|用心~苦。(4)(Liánɡ)姓。