jùn cái
jùn yuǎn
jùn xióng
jùn liáng
jùn chū
jùn xiù
jùn yǐng
jùn yì
jùn shuǎng
jùn lìng
jùn lǎng
jùn shēng
jùn mào
jùn dé
jùn wěi
jùn máo
jùn mài
jùn shí
jùn jié
jùn xiá
jùn gōng
jùn cái
jùn wàng
jùn jié
jùn bá
jùn yì
jùn xián
jùn fā
jùn yàn
jùn yì
jùn sú
jùn qì
jùn jié
sān liáng
gōng liáng
jùn liáng
nài liáng
dēng liáng
jiān liáng
wú liáng
wéi liáng
rèn liáng
dān liáng
láo liáng
xùn liáng
cū liáng
xián liáng
qiáng liáng
cái liáng
tiáo liáng
dōu liáng
jùn liáng
xiù liáng
zhōng liáng
qīng liáng
qián liáng
xuǎn liáng
dūn liáng
xián liáng
yóu liáng
cí liáng
róu liáng
jiān liáng
qiān liáng
chún liáng
píng liáng
jùn liáng
duān liáng
jùn liáng
jiā liáng
fāng liáng
míng liáng
cái liáng
cóng liáng
qū liáng
gǎi liáng
lián liáng
wù liáng
guó liáng
jǐn liáng
jiā liáng
zhì liáng
shàn liáng
zhēn liáng
jùn liáng
chún liáng
tiān liáng
nú liáng
fàng liáng
jìn liáng
wáng liáng
shèng liáng
wēn liáng
gāo liáng
bù liáng
qǐ liáng
bāng liáng
chún liáng
jí liáng
hé liáng
yōu liáng
jīng liáng
⒈ 指才能出众的人。
引宋欧阳修《南省试策第五道》:“下明詔以开不讳之门,设匭函以广言者之路,復转对以採搢绅之议,立制策以待儁良之言者,意在兹乎?”
宋苏辙《西掖告词·张璪光禄大夫资政殿学士知郑州》:“昔我神考,收擢儁良,寘于丞弼。”
⒉ 指良马。
引《后汉书·马融传》:“清氛埃,埽野场,誓六师,搜儁良。”
李贤注:“儁良,马之善者。”
古同“俊”。
良读音:liáng良liáng(1)(形)好:优~|~好|善~|~药苦口|~策|~辰。(2)(名)善良的人:除暴安~。(3)(副)很:~久|获益~多|用心~苦。(4)(Liánɡ)姓。