zhōng kè
zhōng gōng
zhōng jié
zhōng pú
zhōng jiā
zhōng mǐn
zhōng liàng
zhōng kè
zhōng yì
zhōng mó
zhōng jìn
zhōng lián
zhōng lǜ
zhōng chún
zhōng xiào
zhōng gǔ
zhōng què
zhōng pǔ
zhōng chì
zhōng yú
zhōng xié
zhōng chéng
zhōng gào
zhōng dǎng
zhōng jìng
zhōng yì
zhōng hé
zhōng gěng
zhōng cuì
zhōng dūn
zhōng nìng
zhōng xīn
zhōng fàng
zhōng shàn
zhōng zhēn
zhōng yì
zhōng lùn
zhōng jiǎn
zhōng quán
zhōng shùn
zhōng zhì
zhōng zhì
zhōng jié
zhōng liè
zhōng chén
zhōng dǔ
zhōng jiǎn
zhōng gān
zhōng bào
zhōng yī
zhōng fǔ
zhōng yì
zhōng zhēn
zhōng qín
zhōng kǔn
zhōng liàng
zhōng xiào
zhōng zhèng
zhōng yóu
zhōng qián
zhōng hòu
zhōng liáng
zhōng fú
zhōng è
zhōng mì
zhōng shé
zhōng qīng
zhōng líng
zhōng yǒng
zhōng jiǎn
zhōng zhì
zhōng huì
zhōng guǒ
zhōng guī
zhōng zhuàng
zhōng shí
zhōng bì
zhōng jiàn
zhōng shì
zhōng yán
zhōng wǔ
zhōng kuǎn
zhōng ài
zhōng hái
zhōng jìn
zhōng yǎng
zhōng xìn
zhōng gàn
zhōng dé
zhōng shèn
zhōng yǔn
zhōng gōng
zhōng fāng
zhōng jiè
zhōng què
zhōng jīng
zhōng chén
zhōng gěng
zhōng gù
zhōng gěng
zhōng jǐn
zhōng gài
zhōng sù
zhōng huì
zhōng fèn
qǐ liáng
cóng liáng
qián liáng
lián liáng
wáng liáng
shàn liáng
qiáng liáng
tiān liáng
zhēn liáng
qiān liáng
gāo liáng
cái liáng
cái liáng
jùn liáng
sān liáng
wú liáng
shèng liáng
zhōng liáng
cū liáng
dūn liáng
dōu liáng
jí liáng
zhì liáng
wù liáng
tiáo liáng
xián liáng
jùn liáng
jiān liáng
jiā liáng
fāng liáng
míng liáng
chún liáng
jìn liáng
jùn liáng
hé liáng
jiā liáng
nài liáng
dān liáng
guó liáng
jiān liáng
yóu liáng
xuǎn liáng
jùn liáng
bāng liáng
láo liáng
xùn liáng
qīng liáng
jīng liáng
nú liáng
bù liáng
róu liáng
cí liáng
wéi liáng
píng liáng
xián liáng
jǐn liáng
rèn liáng
duān liáng
dēng liáng
wēn liáng
chún liáng
fàng liáng
gǎi liáng
xiù liáng
jùn liáng
yōu liáng
qū liáng
chún liáng
gōng liáng
忠良zhōngliáng
(1) 忠厚善良;诚实
英loyal and honest(2) 忠诚贤良的人
例杨家将一门忠良英a loyal and honest person⒈ 忠诚善良。
引《书·冏命》:“昔在文武,聪明齐圣,小大之臣,咸怀忠良。”
宋苏辙《代李公仪谏议祭张文裕侍郎文》:“惟公擢秀齐鲁,朴厚忠良,自下升高,勤劳四方。”
《二十年目睹之怪现状》第一百回:“你道他果然赤心忠良,代主人看行李么?”
⒉ 忠诚善良的人。
引《左传·成公十六年》:“信谗慝而弃忠良,若诸侯何?”
南朝宋鲍照《代出自蓟北门行》:“时危见臣节,世乱识忠良。”
《明史·郭楠传》:“人臣事君,阿意者未必忠,犯颜者未必悖……不意圣明之朝,而忠良获罪若此。”
穆青《历史的审判》:“受审的十名主犯每人都有一套残害忠良的鬼蜮伎俩。”
忠正善良。
忠zhōng(形)尽心竭力;忠诚:~臣|~良|~烈|~仆|~顺|~孝|~信|~言|~勇|~直。
良读音:liáng良liáng(1)(形)好:优~|~好|善~|~药苦口|~策|~辰。(2)(名)善良的人:除暴安~。(3)(副)很:~久|获益~多|用心~苦。(4)(Liánɡ)姓。