shàn liáng
xián liáng
dūn liáng
bù liáng
chún liáng
fàng liáng
zhì liáng
wéi liáng
jiā liáng
dōu liáng
láo liáng
gāo liáng
sān liáng
cái liáng
cū liáng
zhēn liáng
wú liáng
qián liáng
jiān liáng
gōng liáng
wù liáng
qīng liáng
jùn liáng
nú liáng
tiān liáng
qiān liáng
jīng liáng
dēng liáng
cí liáng
shèng liáng
hé liáng
yōu liáng
xiù liáng
zhōng liáng
tiáo liáng
dān liáng
jiān liáng
fāng liáng
jùn liáng
duān liáng
cái liáng
wáng liáng
chún liáng
gǎi liáng
qū liáng
jùn liáng
bāng liáng
jǐn liáng
míng liáng
jìn liáng
nài liáng
jùn liáng
guó liáng
rèn liáng
jiā liáng
wēn liáng
xùn liáng
róu liáng
jùn liáng
jí liáng
qiáng liáng
qǐ liáng
lián liáng
xuǎn liáng
yóu liáng
xián liáng
píng liáng
chún liáng
cóng liáng
⒈ 优秀人才。畯,通“俊”。
引唐韩愈《进学解》:“方今圣贤相逢,治具毕张,拔去凶邪,登崇畯良。”
畯,一本作“俊”。 《新唐书·儒学传下·褚无量》:“无量鄙其言,以为不足听,乃上疏曰:‘……举畯良,撙奢靡,轻赋,慎刑,纳諫争,察諂諛,继絶世,则天人和会,灾异讫息。’”
畯jùn(名)古代掌管农事的官:田~。
良读音:liáng良liáng(1)(形)好:优~|~好|善~|~药苦口|~策|~辰。(2)(名)善良的人:除暴安~。(3)(副)很:~久|获益~多|用心~苦。(4)(Liánɡ)姓。