xiàng yáng
xiàng bèi
xiàng chén
xiàng fāng
xiàng bì
xiàng zhù
xiàng shì
xiàng huì
xiàng huǒ
xiàng lǐ
xiàng qí
xiàng xīn
xiàng pán
xiàng dǎo
xiàng qù
xiàng fáng
xiàng fēng
xiàng fù
xiàng guó
xiàng xué
xiàng wǎn
xiàng tuò
xiàng shàng
xiàng wài
xiàng dí
xiàng píng
xiàng míng
xiàng mù
xiàng qiǎn
xiàng dào
xiàng rì
xiàng lì
xiàng shàn
xiàng wǎng
xiàng yì
xiàng xié
xiàng huà
xiàng mù
xiàng zhī
xiàng guāng
xiàng lái
xiàng shùn
xiàng yú
xiàng lán
xiàng qián
xiàng ěr
xiàng xī
nèi píng
liú píng
jū píng
níng píng
xián píng
héng píng
pāi píng
gū píng
jī píng
kuàng píng
dēng píng
pī píng
yuè píng
wěn píng
qín píng
jué píng
chí píng
fù píng
gōng píng
xiū píng
yīn píng
tǔ píng
bù píng
tǎn píng
xià píng
huà píng
qián píng
duān píng
xīng píng
zhì píng
jiǎng píng
zǐ píng
tiē píng
tǎng píng
tài píng
fǔ píng
gāo píng
cháng píng
shì píng
pū píng
qí píng
guā píng
dàng píng
bǎi píng
qīng píng
chǎn píng
bái píng
yā píng
mǐ píng
hé píng
qū píng
zhǔn píng
shēng píng
qǔ píng
xīn píng
zhǎng píng
yùn píng
kāng píng
shèng píng
tián píng
kuò píng
tān píng
dōng píng
chéng píng
shěn píng
sòng píng
děng píng
rén píng
mā píng
zhǎn píng
zhì píng
nán píng
lín píng
chén píng
sān píng
lùn píng
duō píng
kuān píng
shuā píng
bō píng
shàn píng
qiàn píng
qià píng
chǎn píng
quán píng
xīng píng
wéi píng
tài píng
xuān píng
lā píng
hé píng
zhōng píng
zhěng píng
shàng píng
lí píng
āi píng
dǎ píng
xuē píng
kè píng
lǐ píng
zhǎn píng
ān píng
sì píng
ā píng
dì píng
yáng píng
jūn píng
liū píng
dǐ píng
jūn píng
tíng píng
shuǐ píng
cháo píng
gài píng
zhèng píng
dǐ píng
hé píng
juān píng
dān píng
mài píng
dà píng
chǎng píng
xiāo píng
xiū píng
diào píng
yī píng
cáo píng
diàn píng
láo píng
chǎn píng
zhǎo píng
shēng píng
tǎo píng
kù píng
yú píng
xiáng píng
chéng píng
yí píng
qīng píng
xiāng píng
fāng píng
jūn píng
lián píng
huá píng
tōng píng
shǒu píng
jiā píng
yùn píng
jiǎn píng
dǐ píng
qǔ píng
shū píng
yán píng
xiàng píng
běi píng
pú píng
bǎn píng
liáng píng
yǐ píng
chū píng
tiǎn píng
qǐng píng
tiān píng
东汉高士向长字子平,隐居不仕,子女婚嫁既毕,遂漫游五岳名山,后不知所终。见《后汉书•逸.民传•向长》。后以“向平”为子女嫁娶既毕者之典。
⒈ 东汉高士向长字子平,隐居不仕,子女婚嫁既毕,遂漫游五岳名山,后不知所终。见《后汉书·逸民传·向长》。后以“向平”为子女嫁娶既毕者之典。
引唐白居易《闲吟赠亲家翁》:“最喜两家婚嫁毕,一时抽得向平身。”
明何景明《东昌公哀词》之三:“向平婚未毕, 卓宰宦初成。”
清周亮工《旅壁步王西樵韵》:“《三都》岂必烦玄晏,五岳无心待向平。”
向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。
平读音:píng平píng(1)(形)表面没有高低凹凸;不倾斜:~坦|~板|路很~。(2)(动)使平:~了三亩地。(3)(动)跟别的东西高度相同;不相上下:~槽|~列|~局。(4)(形)平均;公平:~分|持~之论。(5)(形)安定:风~浪静|心~气和。(6)(动)武力镇压;平定:~叛|~乱。(7)(动)抑止(怒气):你~~气。(8)(形)经常的;普通的:~时|~淡。(9)(名)平声:~仄|~上去入。(Pínɡ)姓。