xiàng dào
xiàng xī
xiàng qí
xiàng chén
xiàng fēng
xiàng lǐ
xiàng yáng
xiàng shùn
xiàng rì
xiàng wǎn
xiàng fù
xiàng ěr
xiàng yú
xiàng huà
xiàng qiǎn
xiàng guó
xiàng píng
xiàng qián
xiàng zhī
xiàng zhù
xiàng guāng
xiàng pán
xiàng xué
xiàng tuò
xiàng bèi
xiàng lái
xiàng fáng
xiàng fāng
xiàng lán
xiàng xié
xiàng yì
xiàng mù
xiàng wài
xiàng shì
xiàng dǎo
xiàng míng
xiàng bì
xiàng wǎng
xiàng shàn
xiàng huǒ
xiàng mù
xiàng lì
xiàng shàng
xiàng xīn
xiàng qù
xiàng huì
xiàng dí
向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。
之读音:zhī[ zhī ]1. 助词,表示领有、连属关系:赤子之心。
2. 助词,表示修饰关系:缓兵之计。不速之客。莫逆之交。
3. 用在主谓结构之间,使成为句子成分:“大道之行也,天下为公”。
4. 代词,代替人或事物:置之度外。等闲视之。
5. 代词,这,那:“之二虫,又何知”。
6. 虚用,无所指:久而久之。
7. 往,到:“吾欲之南海”。