xiàng xué
xiàng ěr
xiàng shì
xiàng pán
xiàng wǎn
xiàng dào
xiàng guāng
xiàng fēng
xiàng shùn
xiàng lǐ
xiàng wǎng
xiàng lì
xiàng míng
xiàng bì
xiàng fāng
xiàng dí
xiàng chén
xiàng qí
xiàng dǎo
xiàng lán
xiàng fù
xiàng qián
xiàng yú
xiàng píng
xiàng guó
xiàng yáng
xiàng xī
xiàng wài
xiàng tuò
xiàng yì
xiàng shàn
xiàng mù
xiàng huà
xiàng qiǎn
xiàng zhī
xiàng shàng
xiàng xīn
xiàng bèi
xiàng huǒ
xiàng xié
xiàng lái
xiàng huì
xiàng zhù
xiàng rì
xiàng qù
xiàng mù
xiàng fáng
fú chén
zǎo chén
jiè chén
yì chén
xié chén
líng chén
fěi chén
yíng chén
xiāng chén
jí chén
líng chén
zǎo chén
qīng chén
xiàng chén
huā chén
shuāng chén
xiāo chén
nóng chén
fèng chén
sī chén
xiāo chén
dà chén
sì chén
shì chén
tōng chén
chū chén
yù chén
dēng chén
míng chén
jié chén
kāi chén
míng chén
jīn chén
qīn chén
lái chén
pìn chén
cháo chén
⒈ 谓报晓。
引《三国志·魏志·管辂传》“正始九年举秀才” 裴松之注引《辂别传》:“天时大热,移牀在庭前树下,乃至鷄向晨,然后出。”
⒉ 黎明;凌晨。
引明刘基《郁离子·蛇蝎》:“鸡不鸣於向晨而鸣於宵中,则人听惑。”
天色将明。 《金史·襄传》:“嚮晨压敌,突击之。”
清吴炽昌《客窗闲话续集·南宋高宗遗事》:“天亦嚮晨,王先闻僧与神言,放胆闯入军营。”
向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。
晨读音:chén晨chén(名)早晨;有时也泛指半夜以后到中午以前的一段时间:清~|凌~。