xiàng shùn
xiàng zhī
xiàng guó
xiàng qián
xiàng dào
xiàng lì
xiàng chén
xiàng yáng
xiàng shàng
xiàng rì
xiàng qù
xiàng lái
xiàng shàn
xiàng xié
xiàng qiǎn
xiàng wǎng
xiàng bì
xiàng huà
xiàng yì
xiàng ěr
xiàng mù
xiàng pán
xiàng wài
xiàng míng
xiàng guāng
xiàng xī
xiàng mù
xiàng fáng
xiàng dí
xiàng huì
xiàng dǎo
xiàng wǎn
xiàng fēng
xiàng shì
xiàng lǐ
xiàng xué
xiàng qí
xiàng píng
xiàng zhù
xiàng tuò
xiàng fù
xiàng fāng
xiàng xīn
xiàng yú
xiàng huǒ
xiàng lán
xiàng bèi
bēi tà
zhuī tuò
bǐng tuò
zēng tuò
zhāng tuò
zhū tà
hè tuò
chǎn tuò
kāi tuò
dèng tuò
huī tuò
mō tuò
gǎi tuò
chōng tuò
héng tuò
mó tuò
xiàng tuò
wài tuò
fáng tuò
pái tuò
mó tuò
luò tuò
shí tuò
lín tuò
téng tuò
hóng tuò
kǎi tuò
kuò tuò
向(1)(名)方向:志~|风~。(2)(动)对着;特指脸或正面对着:~阳|面~|相~而行。(3)(动)〈书〉将近;接近:~晓雨止。(4)(动)偏袒:别老~着他。(5)(介)表示动作的方向:~前看|~先进人物学习。(6)(名)姓。向xiàng(副)一向;从来:~有研究|~无此例。
拓读音:tuò,tà[ tuò ]1. 开辟,扩充:拓荒。开拓。拓展。拓落(a.宽广;b.潦倒失意。亦作“落拓”)。
2. 以手推物:“孔子之劲,能拓国门之关,而不肯以力闻”。
3. 姓。