qīng liàng
yào liàng
xuě liàng
zhí liàng
tōng liàng
chè liàng
liáo liàng
shuà liàng
xián liàng
zhōng liàng
huǒ liàng
wū liàng
yú liàng
cuì liàng
kàng liàng
liáo liàng
lǜ liàng
chǎng liàng
xiāng liàng
yín liàng
gěng liàng
fā liàng
zèng liàng
tiān liàng
kāi liàng
lì liàng
liáo liàng
liú liàng
yín liàng
liáo liàng
shū liàng
lì liàng
huān liàng
hán liàng
sháo liàng
yuán liàng
hóng liàng
zhēn liàng
gāo liàng
shù liàng
yǎ liàng
zhuó liàng
bàng liàng
càn liàng
fāng liàng
fǔ liàng
fǔ liàng
míng liàng
yóu liàng
zèng liàng
cuì liàng
gōng liàng
fàng liàng
shū liàng
chéng liàng
shuò liàng
shēn liàng
liáo liàng
liáo liàng
fā liàng
zhāo liàng
hóng liàng
zhèng liàng
jiǎn liàng
jiàn liàng
xiǎng liàng
jǐng liàng
tī liàng
liǎo liàng
jié liàng
cā liàng
bù liàng
qī liàng
tǐ liàng
líng liàng
huò liàng
liú liàng
xié liàng
kuàng liàng
bì liàng
cōng liàng
shuǎng liàng
zhēn liàng
pū liàng
zèng liàng
xǐng liàng
duān liàng
kēng liàng
zhǎn liàng
zhào liàng
xìng liàng
liáo liàng
gāng liàng
yǎn liàng
jiǎo liàng
yín liàng
gěng liàng
xiān liang
gěng liàng
tòu liang
má liàng
xiáng liàng
jiàn liàng
kuān liàng
liū liàng
chàng liàng
liào liàng
jīng liàng
pò liàng
shǎn liàng
piào liang
qiān liàng
guāng liàng
le liàng
dǔ liàng
hóng liàng
yuè liang
hēi liàng
⒈ 犹嘹亮。声音清脆而响亮。
引三国魏曹丕《善哉行》:“乐极哀情来,憀亮摧肝心。”
《文选·嵇康<琴赋>》:“进御君子,新声憀亮,何其伟也。”
李善注:“憀亮,声清彻貌。”
晋潘岳《笙赋》:“勃慷慨以憀亮,顾踌躇以舒缓。”
声音清澈而响亮。《文选.嵇康.琴赋》:「进御君子,新声憀亮,何其伟也。」《文选.成公绥.啸赋》:「喟仰抃而抗首,嘈长引而憀亮。」也作「嘹亮」、「嘹喨」。
1.悲恨。
2.依赖。
亮读音:liàng亮liàng(1)明,有光:天亮了,敞亮。明亮。豁亮。亮光。亮度(2)光线:屋子里一点亮儿也没有。(3)明摆出来,显露,显示:亮相。(4)明朗,清楚::心里亮了。(5)声音响:洪亮。响亮。(6)使声音响:亮开嗓子唱。