cōng le
cōng jiě
cōng zhì
cōng kè
cōng ěr
cōng jiàn
cōng xiá
cōng biàn
cōng jì
cōng shí
cōng míng
cōng dá
cōng xū
cōng jǐng
cōng mín
cōng zhé
cōng móu
cōng mǐn
cōng lǎng
cōng jùn
cōng tīng
cōng huì
cōng yǐng
cōng lìng
cōng liàng
cōng ruì
cōng wù
cōng jùn
cōng lì
cōng huì
cōng ruì
cōng chá
liáo liàng
jiǎn liàng
shǎn liàng
jiǎo liàng
liáo liàng
zhāo liàng
zhèng liàng
chè liàng
liáo liàng
huǒ liàng
yín liàng
yú liàng
fǔ liàng
xìng liàng
qiān liàng
gāo liàng
pū liàng
pò liàng
jǐng liàng
kàng liàng
yín liàng
wū liàng
zhǎn liàng
piào liang
hēi liàng
le liàng
zhí liàng
càn liàng
tǐ liàng
liáo liàng
fāng liàng
huò liàng
cōng liàng
fā liàng
zhuó liàng
xián liàng
yǎ liàng
míng liàng
cuì liàng
dǔ liàng
líng liàng
kuān liàng
lǜ liàng
gěng liàng
hóng liàng
chàng liàng
lì liàng
chǎng liàng
kēng liàng
tiān liàng
cā liàng
liáo liàng
yuán liàng
xuě liàng
shū liàng
jié liàng
gōng liàng
kuàng liàng
zèng liàng
xiǎng liàng
fā liàng
yǎn liàng
zèng liàng
yào liàng
liào liàng
shù liàng
xiān liang
liǎo liàng
shuà liàng
zhēn liàng
yóu liàng
hán liàng
qīng liàng
hóng liàng
xiāng liàng
liáo liàng
gěng liàng
shēn liàng
bì liàng
tòu liang
lì liàng
yuè liang
gāng liàng
xiáng liàng
jiàn liàng
bàng liàng
gěng liàng
liū liàng
jiàn liàng
zhēn liàng
hóng liàng
huān liàng
yín liàng
liú liàng
bù liàng
tōng liàng
liáo liàng
zèng liàng
guāng liàng
jīng liàng
fàng liàng
tī liàng
duān liàng
zhōng liàng
má liàng
shū liàng
liú liàng
cuì liàng
xié liàng
sháo liàng
kāi liàng
xǐng liàng
zhào liàng
shuò liàng
chéng liàng
fǔ liàng
qī liàng
shuǎng liàng
⒈ 聪明亮察。
引《晋书·宣帝纪》:“君弟聪亮明允,刚断英特,非子所及也。”
南朝宋刘义庆《世说新语·方正》:“明帝以聪亮英断,益宜为储副。”
聪cōng(1)(动)听觉灵敏:耳~目明。(2)(形)聪明、智力高、理解力强:~慧。
亮读音:liàng亮liàng(1)明,有光:天亮了,敞亮。明亮。豁亮。亮光。亮度(2)光线:屋子里一点亮儿也没有。(3)明摆出来,显露,显示:亮相。(4)明朗,清楚::心里亮了。(5)声音响:洪亮。响亮。(6)使声音响:亮开嗓子唱。