xiǎng léi
xiǎng dù
xiǎng chè
xiǎng lǎo
xiǎng fù
xiǎng zhèn
xiǎng lǎng
xiǎng tiě
xiǎng mǎ
xiǎng fù
xiǎng yì
xiǎng zhēn
xiǎng yìng
xiǎng xiàng
xiǎng fén
xiǎng yīn
xiǎng dǎo
xiǎng xiè
xiǎng biān
xiǎng liàng
xiǎng kòu
xiǎng láng
xiǎng chāo
xiǎng jiàn
xiǎng qì
xiǎng dú
xiǎng hé
xiǎng xiào
xiǎng huán
xiǎng yù
xiǎng zhǐ
xiǎng tà
xiǎng ér
xiǎng huō
xiǎng hài
xiǎng quán
xiǎng tóu
xiǎng biàn
xiǎng jǐng
xiǎng shēng
xiǎng zhèn
xiǎng qíng
xiǎng zì
xiǎng bǔ
xiǎng dá
xiǎng yáng
xiǎng liàng
xiǎng bǎn
jiàn liàng
yóu liàng
jiǎo liàng
gāng liàng
pū liàng
zèng liàng
chéng liàng
gāo liàng
yuán liàng
pò liàng
fàng liàng
lǜ liàng
cuì liàng
liáo liàng
gěng liàng
yǎ liàng
liáo liàng
gōng liàng
zhōng liàng
zhào liàng
zhèng liàng
bàng liàng
hēi liàng
fāng liàng
qī liàng
fǔ liàng
yǎn liàng
zèng liàng
zhēn liàng
xuě liàng
liú liàng
dǔ liàng
gěng liàng
lì liàng
líng liàng
lì liàng
míng liàng
kàng liàng
tōng liàng
zèng liàng
liáo liàng
guāng liàng
tī liàng
bù liàng
tǐ liàng
hóng liàng
zhāo liàng
kāi liàng
kuān liàng
hóng liàng
hán liàng
cōng liàng
jīng liàng
liào liàng
qiān liàng
qīng liàng
kēng liàng
yín liàng
yuè liang
yào liàng
piào liang
chǎng liàng
xiǎng liàng
liáo liàng
jǐng liàng
liū liàng
fā liàng
liǎo liàng
kuàng liàng
xié liàng
shēn liàng
huò liàng
fā liàng
jiàn liàng
liú liàng
liáo liàng
shuǎng liàng
huǒ liàng
duān liàng
jiǎn liàng
shū liàng
liáo liàng
xiáng liàng
fǔ liàng
hóng liàng
cā liàng
shū liàng
shuà liàng
zhí liàng
yú liàng
wū liàng
yín liàng
tiān liàng
jié liàng
chè liàng
xiāng liàng
yín liàng
chàng liàng
má liàng
shù liàng
huān liàng
xián liàng
tòu liang
bì liàng
sháo liàng
liáo liàng
zhēn liàng
cuì liàng
shuò liàng
xiān liang
shǎn liàng
le liàng
zhuó liàng
gěng liàng
zhǎn liàng
càn liàng
xǐng liàng
xìng liàng
响亮xiǎngliàng
(1) 响声
英loud(2) 声音宏大高亢
英loud and clear;resounding⒈ 声音清晰洪亮。
引晋左思《魏都赋》:“鸣条律畅,飞音响亮。”
宋范仲淹《西溪书事》诗:“秋天响亮频闻鹤,夜海瞳矇每见珠。”
《儒林外史》第十二回:“一派乐声大作,在空阔处更觉得响亮。”
⒉ 形容诗文声调朗畅。
引宋梅尧臣《寄维扬许待制》诗:“四坐稽顙叹敏辩,文字响亮如清球。”
⒊ 大的响声。
引《武王伐纣平话》卷中:“见羣花深处,闻一声响亮,文武皆惊。”
⒋ 比喻名声好,声誉高。
引李六如《六十年的变迁》第一卷第二章:“‘洋秀才不响亮。’于是童少英坚决不答应儿子考洋学堂。”
声音宏亮。
如:「名声响亮。」
响(1)本义:(名)回声。~应|影~。(2)(动)发出声音:铃声~了。(3)(动)使发出声音:~枪|~锣。(4)(形)响亮:号声真~。(5)(名)声音:声~|~动。
亮读音:liàng亮liàng(1)明,有光:天亮了,敞亮。明亮。豁亮。亮光。亮度(2)光线:屋子里一点亮儿也没有。(3)明摆出来,显露,显示:亮相。(4)明朗,清楚::心里亮了。(5)声音响:洪亮。响亮。(6)使声音响:亮开嗓子唱。