lì liàng
huān liàng
fā liàng
qiān liàng
zhèng liàng
shù liàng
zhēn liàng
shū liàng
xuě liàng
huǒ liàng
kàng liàng
xǐng liàng
zhēn liàng
chàng liàng
piào liang
míng liàng
yín liàng
shēn liàng
fāng liàng
tǐ liàng
yóu liàng
liào liàng
gōng liàng
liǎo liàng
zhōng liàng
fā liàng
shuò liàng
yào liàng
cā liàng
cōng liàng
qī liàng
jié liàng
tiān liàng
liú liàng
tī liàng
liú liàng
gěng liàng
shuà liàng
huò liàng
xiáng liàng
gāo liàng
zhāo liàng
gāng liàng
duān liàng
kuān liàng
lǜ liàng
liáo liàng
liáo liàng
fǔ liàng
zèng liàng
bàng liàng
jiàn liàng
tòu liang
liū liàng
liáo liàng
bù liàng
kuàng liàng
bì liàng
liáo liàng
yǎn liàng
xiǎng liàng
jiǎo liàng
hóng liàng
xiāng liàng
liáo liàng
chéng liàng
fàng liàng
yú liàng
hēi liàng
zèng liàng
fǔ liàng
shǎn liàng
sháo liàng
tōng liàng
yǎ liàng
líng liàng
jǐng liàng
lì liàng
cuì liàng
zèng liàng
xiān liang
kēng liàng
càn liàng
xìng liàng
wū liàng
zhào liàng
cuì liàng
dǔ liàng
xián liàng
gěng liàng
yuè liang
liáo liàng
kāi liàng
jīng liàng
shuǎng liàng
má liàng
pū liàng
chǎng liàng
yín liàng
qīng liàng
hóng liàng
le liàng
zhǎn liàng
jiǎn liàng
guāng liàng
yuán liàng
hóng liàng
jiàn liàng
shū liàng
gěng liàng
xié liàng
pò liàng
yín liàng
chè liàng
zhí liàng
liáo liàng
zhuó liàng
hán liàng
脆亮cuìliàng
(1) 清脆而响亮
例一声高亢脆亮的叫板,顿时把观众引入了一种深沉苍凉的境界[.好工具]英clear and loud⒈ 清脆响亮。
引《花城》1981年第5期:“她会高傲地昂着头,用脆亮的嗓音叫道:‘嗨, 冯毅,过来一下。’”
《花城》1981年第6期:“那童音之脆亮,舞姿之飘逸,真把观众弄狂了。”
脆cuì(1)(形)容易折断、咬裂、破碎:这树枝太~。(2)(形)(声音)清脆:她的嗓音挺~。(3)(形)〈方〉说话做事爽利痛快:他办事很干~。
亮读音:liàng亮liàng(1)明,有光:天亮了,敞亮。明亮。豁亮。亮光。亮度(2)光线:屋子里一点亮儿也没有。(3)明摆出来,显露,显示:亮相。(4)明朗,清楚::心里亮了。(5)声音响:洪亮。响亮。(6)使声音响:亮开嗓子唱。