líng zhì
líng luó
líng yè
líng bǎn
líng yí
líng jǐn
líng quē
líng jìng
líng tái
líng wù
líng shàng
líng jiàn
líng ā
líng gài
líng qiū
líng xiāo
líng yuè
líng gǎng
líng rǎng
líng gǔ
líng lù
líng táng
líng miè
líng shǔ
líng chà
líng sì
líng yì
líng hū
líng tiáo
líng tún
líng cì
líng yǎn
líng wèi
líng yuán
líng màn
líng dōng
líng qì
líng bì
líng qǐn
líng yǔ
líng shān
líng nüè
líng fēng
líng mén
líng yíng
líng zòng
líng jié
líng shù
líng xū
líng fèn
líng fá
líng bī
líng luàn
líng dào
líng dào
líng hù
líng fù
líng shǐ
líng shī
líng cuò
líng wēi
líng bào
líng jiǒng
líng mù
líng jū
líng gǔ
líng zhá
líng suì
líng bī
líng rǔ
líng xì
líng kuā
líng què
líng jì
líng lín
líng zǔ
líng guān
líng fén
líng yì
líng bēi
líng zhào
líng yún
líng qiān
líng chì
líng yáng
líng mào
líng qiū
líng huǒ
líng lú
líng héng
líng chén
líng héng
líng yù
líng yuán
líng liè
líng chí
líng shè
líng yú
líng xī
líng lì
líng zhǒng
líng lì
líng zá
líng bīng
líng bǎi
líng shuò
líng pò
líng mài
líng xiàn
líng jiè
líng yì
líng liè
líng tì
líng ruò
líng miǎo
líng dǎo
líng xiá
líng luán
líng chǎng
líng jià
líng sǒu
líng yīn
líng yǔ
líng zhèng
líng duó
líng miè
líng xí
líng jù
líng tū
líng kōng
líng kuà
líng gōng
líng bì
líng mù
líng shé
líng jù
líng jiàn
líng dǐ
líng miào
líng shàng
líng gāng
líng wǔ
líng jué
líng chí
líng hè
líng tuí
líng céng
líng yú
líng rén
líng hǎi
líng lì
líng yuán
líng lìng
líng lǐ
líng cén
líng lì
líng zhuàng
líng dé
líng diàn
líng kuáng
líng shuāng
líng jí
líng shí
líng fàn
líng qiào
líng bǎi
líng shì
líng huá
líng jià
líng ào
líng tián
líng yǎn
líng yì
líng jīng
líng sī
líng bō
líng cuàn
líng ào
líng cù
líng yú
líng biǎo
wéi liè
bǔ liè
líng liè
shǒu liè
fǎng liè
níng liè
yì liè
jiàn liè
cǎi liè
liáo liè
yóu liè
huì liè
gào liè
jiào liè
dǎ liè
yín liè
kuáng liè
qín liè
chí liè
xíng liè
jìn liè
sōu liè
sōu liè
qiú liè
hù liè
fú liè
qiú liè
jiàn liè
xiá liè
zhí liè
tián liè
yú liè
shè liè
yú liè
fàn liè
shòu liè
lú liè
shè liè
chū liè
bó liè
tián liè
qí liè
tōu liè
shì liè
jiào liè
dào liè
liáo liè
líng liè
jié liè
⒈ 欺凌践踏。猎,通“躐”。
引《魏书·恩倖传·赵脩》:“不识人伦之体,不悟深浅之方,陵猎王侯,轻触卿相。”
宋欧阳修《时论·塞垣》:“故契丹奄有幽陵,遂絶古北之隘,往来全师入寇,径度常山,陵猎全魏。”
⒉ 逾越次序;平步青云。猎,通“躐”。
引章炳麟《代议然否论》:“总统之选,非能自庸妄陵猎得之,必其尝任方面与为国务官者,功伐既明,才略既著,然后得有被选资格。”
陵líng(1)(名)丘陵:~谷变迁。(2)(名)陵墓:中山~|十三~|谒~。
猎读音:liè猎liè(1)(动)打猎;捕捉禽兽:~虎|渔~。(2)(形)打猎的:~人|~狗|~枪|~户|~手|~鹰。