jiàn sī
jiàn quàn
jiàn yù
jiàn yuàn
jiàn láng
jiàn zǔ
jiàn zhèng
jiàn pō
jiàn shū
jiàn guǒ
jiàn yǒu
jiàn cǎo
jiàn wéi
jiàn cí
jiàn gōng
jiàn shì
jiàn jiè
jiàn dāng
jiàn liè
jiàn shé
jiàn yuán
jiàn fǔ
jiàn qiē
jiàn zhēng
jiàn liè
jiàn náng
jiàn pí
jiàn yì
jiàn shěng
jiàn jǔ
jiàn guān
jiàn gǔ
jiàn shǔ
jiàn zhāng
jiàn guò
jiàn shū
jiàn zhí
jiàn sǔn
jiàn cáo
jiàn guǐ
jiàn chén
jiàn yuàn
jiàn kē
jiàn nán
jiàn shuō
jiàn yù
jiàn hán
jiàn chǔ
jiàn zhǐ
jiàn yán
jiàn xùn
jiàn zhèng
jiàn xiàn
jiàn lù
jiàn zhǐ
jiàn shě
jiàn jiè
jiàn huì
tōu liè
shòu liè
bǔ liè
huì liè
shì liè
liáo liè
níng liè
jiào liè
jiào liè
sōu liè
líng liè
yú liè
jiàn liè
tián liè
liáo liè
fǎng liè
xiá liè
líng liè
hù liè
qín liè
bó liè
yín liè
kuáng liè
jié liè
shè liè
dào liè
sōu liè
shè liè
yì liè
yú liè
fàn liè
cǎi liè
qiú liè
shǒu liè
chū liè
lú liè
dǎ liè
chí liè
zhí liè
yóu liè
gào liè
tián liè
qí liè
wéi liè
fú liè
jiàn liè
jìn liè
xíng liè
qiú liè
⒈ 后用以指谏止帝王的穷于武事。
引事本《汉书·司马相如传下》:“﹝相如﹞尝从上至长杨猎,是时天子方好自击熊豕,驰逐壄兽, 相如因上疏諫。”
唐贾至《咏冯昭仪当熊》:“逐兽长廊静,呼鹰御苑空。王孙莫諫猎,贱妾解当熊。”
清陈梦雷《秋兴》诗之七:“争夸鸣鏑催红雨,喜控归鞍数锦毛。諫猎有书谁入告,三年讲武圣躬劳。”
唐戴叔伦《客舍秋怀呈骆正字士则》诗:“买山犹未得,諫猎又非时。”
唐李端《长安感事呈卢纶》诗:“諫猎一朝寝,论边素未工。”
⒉ 泛指谏诤。
引唐杜甫《哭王彭州抡》诗:“解龟生碧草,諫猎阻青霄。”
仇兆鳌注引朱鹤龄曰:“王盖先以御史罢官。”
浦起龙心解:“先官侍御,故用諫猎字。”
谏jiàn(动)旧时称规劝君主、尊长;使之改正错误:从~如流|进~。
猎读音:liè猎liè(1)(动)打猎;捕捉禽兽:~虎|渔~。(2)(形)打猎的:~人|~狗|~枪|~户|~手|~鹰。