fàn kēi
fàn shì
fàn bì
fàn sè
fàn guī
fàn zhòng
fàn nán
fàn chuáng
fàn qū
fàn guān
fàn kòu
fàn hài
fàn chù
fàn chóu
fàn jiàng
fàn shé
fàn bá
fàn bìng
fàn wéi
fàn chù
fàn wǔ
fàn chǐ
fàn wǔ
fàn guǎ
fàn hán
fàn liè
fàn yóu
fàn fēn
fàn biān
fàn gàn
fàn mìng
fàn mǎo
fàn tǔ
fàn lǜ
fàn shāng
fàn mén
fàn huì
fàn shǔ
fàn wéi
fàn sāi
fàn huàn
fàn kè
fàn zuì
fàn zhāi
fàn nì
fàn juàn
fàn duì
fàn lín
fàn kùn
fàn bào
fàn jiān
fàn shǎ
fàn nù
fàn zāng
fàn jiàn
fàn tóu
fàn rén
fàn lì
fàn fēng
fàn zhèng
fàn jìng
fàn zhì
fàn jìn
fàn xīn
fàn yán
fàn jiè
fàn kē
fàn xiǎng
fàn jiào
fàn lì
fàn xiāo
fàn guī
fàn cuò
fàn zhuō
fàn è
fàn dòu
fàn yè
fàn luàn
fàn yí
fàn àn
fàn lěi
fàn diào
fàn fǎ
fàn liè
fàn suì
fàn jì
fàn xìn
fàn shùn
fàn xìng
fàn jiē
fàn jiè
fàn què
fàn shang
fàn jiàn
fàn hún
fàn fá
fàn zuǐ
fàn jiē
fàn yì
fàn dǎo
fàn èr
fàn yán
fàn kuáng
fàn sī
fàn chù
fàn jiān
fàn wēi
fàn wēi
fàn shǒu
fàn shēng
fàn mào
fàn wěi
fàn lì
fàn xián
fàn nán
fàn zhèng
líng liè
qí liè
bǔ liè
shè liè
fú liè
níng liè
jìn liè
qiú liè
chū liè
jié liè
líng liè
fǎng liè
jiàn liè
shè liè
zhí liè
yì liè
xíng liè
liáo liè
shì liè
dǎ liè
hù liè
jiào liè
bó liè
gào liè
fàn liè
lú liè
kuáng liè
chí liè
dào liè
sōu liè
huì liè
xiá liè
shòu liè
qín liè
yín liè
tōu liè
jiào liè
liáo liè
sōu liè
yóu liè
wéi liè
tián liè
cǎi liè
qiú liè
shǒu liè
jiàn liè
yú liè
yú liè
tián liè
亦作“(好工具.)犯躐”。
⒈ 亦作“犯躐”。犹侵扰。
引《国语·吴语》:“今大夫国子兴其众庶,以犯猎吴国之师徒,天若不知有罪,则何以使下国胜!”
韦昭注:“犯,陵也;猎,震也。”
唐杜牧《守论》:“故能大者诛锄,小者惠来,不然, 周秦之郊,几为犯猎哉。”
宋苏轼《应制举上两制书》:“至於三代之际,亦各输其才而安其习,以不相犯躐。”
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
猎读音:liè猎liè(1)(动)打猎;捕捉禽兽:~虎|渔~。(2)(形)打猎的:~人|~狗|~枪|~户|~手|~鹰。