lún luò
lún zá
lún cú
lún fèi
lún wēn
lún bì
lún wù
lún pù
lún diàn
lún ào
lún yī
lún huǐ
lún pò
lún mò
lún sāi
lún pū
lún bāo
lún shuò
lún xiè
lún lián
lún dūn
lún tiǎn
lún jiàng
lún huài
lún zhé
lún xū
lún quē
lún dàng
lún bài
lún shī
lún yì
lún chǐ
lún wáng
lún mèi
lún mù
lún qīng
lún sī
lún fàng
lún jiā
lún duò
lún tāo
lún piāo
lún wú
lún juàn
lún bō
lún huì
lún tuì
lún tì
lún yān
lún yì
lún ǎi
lún shāng
lún sàn
lún nì
lún fú
lún nì
lún xiàn
lún mò
lún màn
lún xiē
lún bì
lún sàng
lún zhé
lún piāo
lún huà
lún zhì
lún yǐn
lún yī
lún zhào
lún huí
lún zhì
lún zǐ
lún zhuì
lún suì
lún qì
lún wēn
lún fù
lún hū
lún yì
lún shì
lún jiàn
lún miè
lún yīn
lún yì
lún huò
lún báo
lún yí
lún jì
lún rǔ
lún xǔ
dān nì
gǔ nì
chéng nì
zì nì
guī nì
ní nì
jìn nì
tān nì
piāo nì
sī nì
xiè nì
fén nì
chǒng nì
fù nì
dān nì
méi nì
biàn niào
yuán nì
lù nì
piāo nì
yān nì
pǐ nì
rú nì
yàn nì
jǔ nì
shěn nì
pái nì
yí nì
chū nì
zhěng nì
gù nì
chén nì
shǐ nì
jìn nì
gǔ nì
zhàn nì
zhōng nì
jié nì
shī nì
diàn nì
diān nì
jiāo nì
lún nì
jiù nì
yā nì
xiàn nì
yǎn nì
rǎn nì
ài nì
mí nì
jiāo nì
nào nì
fán nì
jī nì
huò nì
yín nì
⒈ 沉没;淹没。
引晋葛洪《抱朴子·明本》:“涉精神之渊,则沦溺而自失也。”
宋戴埴《鼠璞·防海》:“次至向头、料角,水势湍险,一失水道,舟必沦溺。”
宋沉作喆《寓简》卷九:“虽大水泛溢,高岸皆沦溺,而洲不没。”
⒉ 谓陷入不良的境地或痛苦的境界而难以自拔。
引晋葛洪《抱朴子·崇教》:“能独见崇替之理,自拔沦溺之中,舍败德之嶮涂,履长世之大道者,良甚鲜矣。”
清陈康祺《燕下乡脞录》卷一:“彼彭二林者,又何所为而甘弃其饮酒食肉之身,昏瞀叫号,靡所胁驱,而遽自沦溺耶?”
鲁迅《集外集拾遗补编·破恶声论》:“夫使人元气黮浊,性如沉垽,或灵明已亏,沦溺嗜欲,斯已耳。”
⒊ 衰微。
引宋叶适《习学记言序目·汉书·帝纪》:“如李翱之徒亦号高世之材,所求尚不过如此,然则后之人材日以沦溺,其势必然。”
沦lún(1)(动)沉没:沉~。(2)(动)没落;陷入(不利的境地):~落|~陷。
溺读音:nì,niào[ nì ]1. 淹没:溺水。溺死。
2. 沉迷不悟,过分,无节制:溺爱。沉溺。