lún juàn
lún jiā
lún rǔ
lún yí
lún wú
lún diàn
lún shāng
lún bì
lún sāi
lún pū
lún báo
lún sàn
lún ǎi
lún huí
lún miè
lún xǔ
lún nì
lún zhuì
lún wáng
lún yān
lún dàng
lún yīn
lún xū
lún dūn
lún shuò
lún tì
lún mò
lún zhì
lún suì
lún duò
lún luò
lún zǐ
lún zhé
lún xiàn
lún fàng
lún màn
lún sī
lún jiàng
lún fèi
lún ào
lún yì
lún piāo
lún mèi
lún wēn
lún huǐ
lún shī
lún huò
lún pò
lún lián
lún yǐn
lún bài
lún fù
lún sàng
lún zhé
lún zhì
lún pù
lún yì
lún cú
lún yì
lún tiǎn
lún jì
lún tāo
lún quē
lún tuì
lún shì
lún xiē
lún yī
lún qì
lún hū
lún nì
lún jiàn
lún huà
lún mù
lún bō
lún mò
lún bāo
lún zá
lún huài
lún fú
lún piāo
lún huì
lún xiè
lún qīng
lún zhào
lún yì
lún bì
lún wù
lún yī
lún chǐ
lún wēn
jié sàng
biǎn sàng
fèi sàng
ào sàng
shū sàng
hù sàng
fèn sàng
káng sàng
tuí sāng
gǔ sàng
sī sàng
quē sàng
zhuó sàng
jiǔ sàng
kòu sàng
lè sàng
kuì sàng
fù sāng
kāi sàng
shī sàng
bìn sàng
xīn sàng
zāo sàng
diāo sàng
nèi sàng
jū sāng
jiāo sàng
wǎn sàng
lí sàng
zhòng sàng
nì sàng
diāo sàng
hù sàng
guàn sàng
bēn sàng
yǔn sàng
xiǎo sàng
ruò sàng
chuǎng sāng
gào sàng
gǎo sàng
lì sàng
dà sàng
huò sàng
dào sàng
shī sàng
cóng sàng
bāo sàng
cú sàng
quán sàng
zhá sàng
diào sāng
lín sàng
nào sàng
sī sàng
kū sāng
dāng sàng
chú sāng
shǒu sāng
xiōng sàng
tuí sàng
lǐ sàng
jiǎn sàng
chóng sàng
zhuàng sàng
yāo sàng
kuī sàng
duǎn sàng
guāi sàng
bīng sàng
shuāi sāng
nǎo sàng
chū sāng
fā sāng
gǔ sàng
fú sàng
bēng sàng
dā sàng
xíng sāng
háo sāng
piān sàng
miǎn sàng
dá sàng
zǔ sàng
bēn sāng
hūn sàng
sòng sāng
háo sāng
jǔ sàng
tíng sàng
shuì sàng
yīn sàng
tàn sàng
lì sàng
fāng sàng
de sàng
zhuó sàng
nǎng sàng
bào sāng
bēi sàng
kè sàng
jiān sàng
cú sàng
chí sàng
zú sàng
zhí sàng
guó sāng
fán sàng
qì sàng
lún sàng
fáng sàng
⒈ 沦没丧亡;丧失。
引《书·微子》:“今殷其沦丧。”
孔传:“沦,没也。言殷将没亡。”
明徐复祚《投梭记·恣劫》:“咸阳王气都沦丧,离离蒿满宫墙。”
清王士禛《池北偶谈·谈献二·崇祯三相》:“烈皇英明勤敏,自当中兴,而卒致沦丧者,以辅佐非人也。”
例如:国土沦丧。
⒉ 引申为死亡。
引宋苏辙《皇太后上仙慰表》:“母仪沦丧,率土震惊。”
沦没、丧亡。
沦lún(1)(动)沉没:沉~。(2)(动)没落;陷入(不利的境地):~落|~陷。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。