méng huā
méng yá
méng niè
méng jiǎ
méng qǐ
méng lí
méng yáng
méng lóng
méng tián
méng wù
méng dá
méng rén
méng zhào
méng tōng
méng lì
méng yù
méng zhǔ
méng dòng
méng sú
méng xiàng
méng yá
méng nán
méng niè
méng fā
méng zhuó
méng shēng
méng shù
zào lì
zuì lì
guǐ lì
méng lì
yú lì
jiù lì
cǎo lì
gǔ lì
mín lì
méng lì
xíng lì
fù lì
háng lì
jiàn lì
chéng lì
qín lì
cháng lì
gē lì
tóng lì
xī lì
qiàn lì
bīng lì
bǎi lì
chǔ lì
méng lì
pú lì
gǔ lì
tái lì
pèi lì
sàn lì
yōu lì
mén lì
dí lì
mán lì
mǐn lì
biān lì
sī lì
fú lì
liú lì
suǒ lì
nǚ lì
péi lì
zú lì
hàn lì
wǔ lì
mǐn lì
qiān lì
shù lì
yú lì
è lì
yōng lì
nú lì
zuǒ lì
shǒu lì
liáo lì
zhí lì
fēn lì
jiā lì
nèi lì
jīn lì
wài lì
zōu lì
hù lì
zuì lì
sī lì
mò lì
pí lì
yōng lì
chén lì
qíng lì
tóng lì
kǎi lì
⒈ 犹百姓。
引《战国策·燕策二》:“﹝先王﹞弃羣臣之日,餘令詔后嗣之遗义,执政任事之臣,所以能循法令,顺庶孽者,施及萌隶,皆可以教於后世。”
鲍彪注:“萌、氓同。”
《文选·司马相如<上林赋>》:“地可垦闢,悉为农郊,以赡萌隶。”
刘良注:“氓隶,百姓也。”
明何景明《势成篇》:“陈涉非有诸侯之权,甲士之众,以其萌隶之民,戍役之卒……一呼而四海嚮应。”
百姓。《战国策.燕策二》:「所以能循法令顺庶孽者,施及萌隶,皆可以教于后世。」《史记.卷四.周本纪》:「发巨桥之粟,以振贫弱萌隶。」也作「氓隶」。
萌méng(动)萌芽:故态复~。萌méng古同“氓”(méng)。
隶读音:lì隶lì(1)(名)附属:~属。(2)(名)旧社会里地位低下被奴役的人:奴~|仆~。(3)(名)衙役:皂~|~卒。(4)(名)汉字形体的一种:~书|~体|汉~。